Edit : mocphong
Beta: Tiểu Ngọc Nhi
Cúc như khanh ở trong biệt thự vịnh Aegean thấy Mặc Thiên Trần khóc đến ruột gan đứt từng khúc lại cái gì cũng không chịu nói, amj trực tiếp lái xe đến chỗ của Chu Tiểu Kiều ở trong biệt thự giữa núi.
Kết quả, anh đi tới chỗ Chu Tiểu Kiều nhưng cũng nhìn thấy cô khóc đến lê hoa đái vũ ( nói về vẻ đẹp của cô gái), đè nén và thống khổ.
Hôm nay trời thủng lỗ sao? Thế nào mà những nữ nhân này tất cả đều đang khóc !
“Mặc Thiên Trần là vợ tôi, nam nhân Cúc gia tuyệt đối sẽ không để người ngoài khi dễ vợ mình” Cúc như khanh nhàn nhạt nói.
Chu Tiểu kiều sửng sốt: “Khanh, anh nói với em những lời này là có ý gì?”
Cúc Như Khanh hai mắt tựa như hàn băng nhìn chằm chằm vào Chu Tiểu Kiều, nhìn không ra trên mặt cô có bất kỳ sơ hở nào, hắn mới nói: “Chỉ những thứ này”
“Khanh đã xảy ra chuyện gì? Mặc Thiên Trần làm sao rồi?” Chu Tiểu kiều lo lắng hỏi thăm hắn.
Cúc Như Khanh trước mắt còn không biết là ai ở sau lưng uy hiếp Mặc Thiên Trần muốn cô phải ly hôn nhưng hiềm nghi lớn nhất là Chu Tiểu Kiều nhưng Chu Tiểu Kiều tựa hồ thực sự cũng không biết gì.
“không có gì” Anh nói xong cũng đi.
“Khanh!” Chu Tiểu kiều từ phía sau ôm lấy anh: “Em nhớ anh, em nhớ anh, Khanh tối nay hãy ở bên cạnh em được không?”
Cúc Như Khanh thẳng thừng gỡ từng ngón từng ngón tay thon dài đang ôm lấy anh của cô ra, vô cùng tàn nhẫn nói: “Chúng ta sáu năm trước đã kết kết thúc rồi”
“Vậy anh hôm nay tới đây là vì vợ mới cưới hưng sư vấn tội (hỏi tội) em sao? Anh cho rằng em gây chuyện bất lợi cho cô ta sao?” Chu Tiểu Kiều gào lớn lên hỏi.
Cúc Như Khanh thân thể hơi chấn động một chút, Chu Tiểu Kiều đơn thuần và thiện lương cô ấy là sẽ không làm chuyện này (mocphong: tới h mà anh vẫn còn ngu thế sao?haizz// Dan: ưh`! ghét, nhưng nhờ vậy mới có chuyện cho chúng ta đọc đấy =) nhưng anh không có quay đầu lại, anh hiện tại cũng không cho phép mình quay đầu lại mà là thẳng sống lưng đi về phía trước.
**¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥
Ba ngày sau
Mặc Thiên Trần vượt qua ba ngày trong hoảng sợ , không có lại nhận được tin nhắn cùa người thần bí nhân, cũng nghênh đón ngày sinh nhật con gái đến.
Ngày 1 tháng 5, ở nơi đây là ngày Quốc Tế lao động, cách ngày cô sanh đẻ gần 1 năm, thành quả lao động (con gái) liền bị người ôm đi.
Trước sinh nhật một ngày, sau khi tan làm Mặc Thiên Trần đi mua quà tặng cho con gái, ngày này mỗi năm cô đều mua 1 phần quà tặng, tất cả bỏ vào 1 hộp nhỏ xinh đẹp, cô mơ ước có 1 ngày có thể tự tay đưa chúng cho con gái.
Năm nay là sinh nhật năm tuổi của con, cô đi vào một cửa hàng trang sức.
“Tiểu thư! Xin hỏi tôi có thể giúp gì được cho cô?” Nhân viên cửa hàng nhiệt tình chào hỏi cô.
Mặc Thiên Trần ngẩng đầu nhìn một chút khắp nơi đều là kim cương lóe sáng lóe sáng làm cho ánh mắt của người ta cũng đau đớn, cô vốn định rời đi lại nghe được một nhân viên đang nói chuyện với khách hàng.
Nhân viên đó nói: “Kim cương là do than tinh khiết 99. 95% cùng các loại nguyên tố vi lượng tạo thành, trong điều kiện nhiệt độ 2800 dưới áp lực là 106000 kg/cm2 mới có thể sinh ra, sau đó sẽ trải qua núi lửa bộc phát (núi lửa phun trào) cùng với sự thay đổi của vỏ trái đất rồi ở đó chờ sự biến hóa của hoàn cảnh tự nhiên tinh thể kim cương mới có thể đi tới lớp mặt ngoài địa tầng, quá trình này có thể mất từ 600 ngàn năm tới 3 tỷ 200 trăm triệu năm, cho nên người ta nói kim cương đại biểu cho tình yêu vĩnh hằng, tặng nó cho người mình yêu là thích hợp nhất”.
Đoạn đối thoại này hấp dẫn Mặc Thiên Trần, cô đi đến hỏi cô nhân viên: “Người thân nhất cũng có thể tặng sao?”
“Dĩ nhiên có thể, thân tình là huyết mạch tương liên Vĩnh Hằng Bất Biến ( vĩnh viễn không đổi ), cùng kim cương có ý nghĩa giống nhau đến kì diệu, tiểu thư nếu cô muốn tặng quà cho người nhà thì tốt nhất là nên tặng kim cương cài áo, để người thân có thể đeo vào ngực, nơi cách tim gần nhất, sẽ có thể cảm thụ phần thân tình vĩnh hằng”. Nhân viên cửa hàng lập tức lấy ra vài cây kim cương cài.
Mặc Thiên Trần chọn một cái kim cài áo kiểu dáng đơn giản, cô thích đơn giản mà thoải mái, cô nghĩ con gái cũng có thể sẽ di truyền đặc điểm này của cô ——
Danh Sách Chương: