Hơn nữa huống hồ, hiện tại anh lại luôn bận như vậy, lỡ như một ngày nào đó cóngười phụ nữ khác tới tấn công anh, cô tuyệt đối sẽ không thể cứ ở đây đứng nhìn được, nếu không lúc đó cô sẽ khóc không ra nước mắt mất.
Ôn Ninh vẫn kiên quyết nói, Lục Tấn Uyên nhìn cô vài giây: "Vậy thì em lại đây đi."
Ôn Ninh gật đầu, sau đó gọi điện thoại cho An Minh, nói đêm nay cô sẽ không về nhà.
An Minh đương nhiên biết Lục Tấn Uyên đã đến rồi, nên cũng không có truy cứu nhiều, chỉ là Ôn Ninh có chút tò mò: "An Minh, có phải bây giờ anh ấy đang gặp rắc rối gì không? Sao tôi cứ cảm thấy anh ấy có gì đó không đúng vậy?"
An Minh sửng sốt một hồi, nhưng mà nghĩ đến Ôn Ninh chắc không biết chuyện đính hôn: "Tôi không biết, có chuyện gì chứ thì cô cứ hỏi trực tiếp anh ấy là được mà?"
Anh ta không dám nói linh tinh, lỡ miệng mà gây chuyện thì anh ta cũng không gánh nổi hậu quả đâu.
"Có thể là do gần đây boss quá mệt mỏi, căng thẳng trong công việc, nên cô bao dung cho anh ấy chút đi."
Đã tìm được lý do để đánh lừa Ôn Ninh, An Minh lập tức cúp điện thoại.
Ôn Ninh cũng có chút bất lực, cô cảm nhận được những người này dường như đang che giấu cô điều gì đó, nhưng cô lại không biết là cái gì.
Chẳng lẽ nhà họ Ôn lại lại gây chuyện gì nữa sao?
Với tính cách của Ôn Lam và Trương Nhã Lâm, điều đó dường như không phải là không thể.
Một chút khó chịu lóe lên trong lòng Ôn Ninh, Lục Tấn Uyên đã đi vào phòng tắm, cô cũng không cần kiêng dè gì mà cầm máy gọi điện thoại.
Sau khi suy nghĩ kỹ, cô lấy điện thoại của khách sạn gọi vào số máy của Ôn Lam.
Ôn Lam đang bận rộn tìm luật sư, nhờ quan hệ công chúng đến giải quyết vấn đề của cô ta, nhưng những người đó khi nghe tin cô ta đã xúc phạm tới nhà họ Lục, bọn họ đều không đồng ý giúp đỡ cô ta, thậm chí cô ta còn bỏ ra số tiền khổng lồ dành dụm bao năm qua ở nhà họ Ôn mà vẫn không có ai sẵn sàng mạo hiểm nhận, làm mất lòng nhà họ Lục để giúp đỡ cô ta.
Nữ minh tinh đình đám một thời, là một đóa hoa quốc dân, nay đã trở thành con chuột nhắt không ai muốn nhắc tới, thậm chí những fan cuồng một thời của cô ta cũng lần lượt lùi bước bỏ cô ta lại một mình.
Suy cho cùng, ngay sau khi phanh phui những chuyện Ôn Lam đã gây ra, những hình ảnh trong sáng và tốt bụng trước đây của cô ta, hình tượng vốn không hề bị vấy bẩn bởi bùn đã nhanh chóng sụp đổ hoàn toàn, giờ đây, cô ta phải đeo khẩu trang và đeo kính râm kín mít khi ra ngoài nhưng không giống như trước kia sợ bị fan nhận ra xin chữ ký mà này là sợ bị người ta đánh để trút những cơn giận dữ.
"Tất cả đều là do lỗi của con chó cái Ôn Ninh này!” Ôn Lam tuy không bị giam giữ nhưng đã bị nằm trong vòng kiểm soát của pháp luật, bây giờ cô ta không dám ra ngoài, nhìn cũng không khác gì là ngồi trong tù.
Đang thầm mắng chửi Ôn Ninh thì đột nhiên có một cuộc điện thoại gọi đến, cô ta vừa mới 'alo, bên kia giọng nói của Ôn Ninh đã truyền đến: "Ôn Lam, sao rồi, gần đây cô có khỏe không?"
Nghe thấy giọng nói của Ôn Ninh, Ôn Lam liền bùng nổ cơn thịnh nộ: "Ôn Ninh, đồ khốn kiếp, cô vẫn còn sống sao?"
Ôn Ninh cười lạnh nói: "Cô còn không chết thì làm sao tôi có thể chết được chứ? Cho dù tôi sắp chết, cũng phải nhìn thấy quả báo của cô rồi mới đi được chứ!
Nhưng mà, Ôn Ninh không muốn nói ra những lời xui xẻo này: "Là cô đã nói cái gì với Lục Tấn Uyên đúng không? Tôi cảnh cáo cô, cô có nói cái gì cũng vô dụng thôi. Ngay từ đầu chính cô phải trả giá cho hành động xấu xa của mình gây ra. Đừng giở trò gì với tôi nữa."
Ôn Lam híp mắt lại, cô ta vốn dĩ là đang rất tức giận, bởi vì lời này của Ôn Ninh mà cảm thấy bình tĩnh hơn chút.
Xem ra có vẻ như có gì đó không ổn trong sự tiến triển của mối quan hệ giữa Ôn Ninh và Lục Tấn Uyên thì phải?
Nếu không, tại sao cô ta lại gọi điện cho cô ta chứ?
Cô ta lập tức nở nụ cười: "Xem ra cô và Lục Tấn Uyên cũng không tốt đẹp như tôi nghĩ, Ôn Ninh, tôi khuyên cô nên cẩn thận, mau thả ba ra ngoài đi, kẻo đến lúc Lục Tấn Uyên bỏ rơi cô rồi sẽ bị nhà họ Ôn xử lý đẹp đó."