Rốt cuộc, những bộ trang phục thiết kế có rất nhiều, nhưng nếu chúng không nổi bật đặc biệt thì cũng vô dụng thôi.
Cô ta rất tự tin với chiếc váy vàng mà mình thiết kế, nhưng không ngờ rằng sau khi mấy lão già này thảo luận xong, lại chỉ cho cô có năm mươi điểm?
Thật là một câu chuyện cười.
Phil vô cùng tức giận, nhưng có lý do nên cô ta không thể phát điên ở đây được, cô ta chỉ có thể hít một hơi thật sâu.
"Chiếc váy vàng này của tôi mà chỉ cho có năm mươi điểm là quá thấp rồi. Ban giám khảo có thể nêu ý kiến về nó được không?"
Sáu vị giám khảo đều đã hoạt động trong giới thiết kế này lâu như vậy, đều là những người thông minh, mặc dù không hài lòng với thái độ của Phil, nếu không phải vì thân phận của cô ta, bọn họ cũng lười tranh cãi với cô ta.
“Cô Phil, chiếc váy vàng này của cô quả thực có thiết kế không tệ.”
"Tuy nhiên, đây không phải là phòng thiết kế riêng của cô, đây là một cuộc thi, vì vậy nhận xét một bản thiết kế, ngoại trừ vẻ ngoài của nó, còn phải xem nó có phù hợp với quy tắc của cuộc thi không nữa." Cập nhật nhanh nhất trên truyen88.net
"Theo thể lệ của cuộc thi, tại sao lại có nhiều người mẫu với nhiều diện mạo khác nhau như vậy, chẳng phải là để kiểm tra sự đa dạng và khả năng biến hóa trong tác phẩm của các nhà thiết kế hay sao."
"Một thiết kế tinh tế, nhã nhặn, có thể che đi khuyết điểm của người mẫu mới là tiêu chí cuối cùng của cuộc thi này."
"Thiết kế của cô Phil rất tốt, nhưng còn người mẫu thì sao? Đầu tiên thiết kế phải hướng tới con người, sau đó mới là quần áo. Cô đã đảo ngược hoàn toàn quan điểm này."
"Mọi tác phẩm nghệ thuật đều phải có hồn, và cái hồn ấy là do con người ban tặng. Điều chúng tôi muốn thấy chính là cái linh hồn ấy sau một thiết kế nghệ thuật, mà cô chỉ đem tới cho chúng tôi là một thiết kế với vẻ ngoài rực rỡ, nên chúng tôi chỉ có thể cho cô nửa số điểm mà thôi."
Phil không thể nói nên lời, nhưng sắc mặt cô ta rất kém.
Cô ta không thể phản bác lại lời nói của những người này, nhưng trong lòng cô ta cũng không coi trọng lời nói ấy. Linh hồn là gì, người là gì, cô ta không quan tâm.
Theo quan điểm của cô ta, đây là một cuộc thi thiết kế trang phục nên đương nhiên phải tập trung vào trang phục, ai thiết kế được trang phục đẹp nhất thì chính là người chiến thắng.
Còn về phần những người mẫu lộn xộn lung tung không biết tìm được ở đâu ra này, căn bản không đáng để cô ta thiết kế trang phục cho.
Còn về phần hai người mẫu kia, trang phục trên người ông già không rực rỡ, trông rất tầm thường, đạt điểm thấp, trong khi trang phục của cô gái mập mạp thì...
À, bộ quần áo đã được thiết kế, nhưng do người mẫu quá béo, không thể mặc.
Phil hầu như chưa từng tiếp xúc với những người mẫu có kích thước cơ thể không chuẩn như này, người thì béo một cách vượt tiêu chuẩn bình thường, chỉ sợ cho dù Phil có nới rộng vòng eo của bộ váy thì cũng không thể mặc được.
Vì vậy, bộ trang phục cung đình cuối cùng được mặc trên mẫu ma nơ canh, và cô người mẫu béo đứng bên cạnh nó.
Nhưng vấn đề lại đến, ma nơ canh đều được làm với kích thước tiêu chuẩn, nhưng trong quá trình thiết kế trang phục đã được chỉnh sửa để to hơn, vậy nên khi mặc vào ma nơ canh cũng không đẹp và cũng chỉ đạt được điểm thấp.
Mỗi bộ trang phục có điểm tuyệt đối là một trăm điểm, bảy bộ tổng cộng là bảy trăm điểm, cuối cùng Phil thậm chí còn không thể đạt được một trăm điểm lần nào cả, có thể nói là rất mất mặt.
Nếu không phải vì địa vị của sáu vị ban giám khảo rất cao. Thì có lẽ tất cả mọi người của gia tộc Horton đều đã rời đi rồi.
Phil hít thở một cách khó khăn, đứng trên sân khấu, nhìn chằm chằm vào Đinh Vô Ưu ở phía đối diện với ánh mắt sắc bén như dao.
Cô ta muốn xem người phụ nữ khốn nạn ấy có thể thiết kế ra được cái gì tốt đẹp không.
"Được rồi, bây giờ chúng ta cùng xem thiết kế của cô Đinh." Người dẫn chương trình nói.
Đinh Vô Ưu hít một hơi thật sâu, mở ra tấm rèm che đầu tiên, mời người mẫu ra khỏi đó và cùng cô ấy bước vào giữa sân khấu.
Trên màn hình cực lớn phía sau sân khấu, đồng thời xuất hiện hình ảnh của người mẫu ban đầu, để có thể so sánh rõ ràng hơn.
Hai mắt của sáu vị giám khảo đều sáng ngời, đồng thời thảo luận với nhau, đều gật gật đầu.
Cô gái bên cạnh Đinh Vô Ưu, cũng giống với người mẫu đầu tiên của Phil, bị bỏng toAn Minh, nhưng phong cách thiết kế của họ khác nhau hoàn toàn. Cập nhật nhanh nhất trên truyen88.net
Bộ váy của cô gái đó dựa trên thiết kế của nàng tiên cá trong câu chuyện cổ tích.
Chiếc váy có đính vảy màu xanh lam dần tôn lên đường cong thân hình của người mẫu. Những nơi như eo, ngực được thiết kế tinh tế bằng ren.
Điều quan trọng nhất là ở cánh tay và cổ của người mẫu, những phần da bị bỏng này đều được Đinh Vô Ưu dùng những lớp vảy đẹp mắt với nhiều màu sắc khác nhau, để che đi những vết sẹo xấu xí.
Sự bao phủ của những lớp vảy này trùng khớp với đường cong của cơ thể, trong quá trình chuyển động hiện lên những màu sắc khác nhau.
Và khi trang điểm cho người mẫu cũng đã che phủ đi các vết bỏng, các vết sẹo đã mờ đi rất nhiều.
Đinh Vô Ưu cũng đã sử dụng một số loại sơn đầy màu sắc, chủ yếu là màu xanh lam để vẽ một số họa tiết hoa tinh xảo trên khóe mắt, cằm và gò má, đính những kim tuyến lấp lánh lên gò má của người mẫu.
Mái tóc dài được uốn xoăn, thả xuống sau lưng, cũng được đính kim tuyến lấp lánh.
Dưới ánh đèn lấp lánh mộng ảo, cô gái ấy đứng trước sân khấu, hoàn toàn khác biệt với hình ảnh xấu xí trước kia, cô ấy trông giống như một tiên cá xinh đẹp trong truyện cổ tích.
Phải nói rằng, có sự so sánh giữa hiện tại và lúc trước rất khác biệt, giám khảo đã chấm điểm chín mươi tám cho thiết kế này.
Lục Tấn Uyên là người đầu tiên vỗ tay tán thưởng, đứa trẻ Lục An Bảo cũng đã tỉnh ngủ từ lâu, thậm chí còn cố ý hét to: "Mẹ thật giỏi."