Vì vậy mượn nhờ khô lâu quỷ binh chung quanh che lấp, Mộ Hàn phi thường thoải mái đi tới biên giới hào quang màu xanh.
Có khô lâu đạo khí che lấp, những Quỷ Tướng cùng quỷ binh không phát giác được sự tồn tại của Mộ Hàn, mà đám người Cơ Vân Yên trong hào quang màu xanh cũng không phát hiện ra Mộ Hàn. Ở nơi này Mộ Hàn giống như cá gặp nước, trong chốc lát đã có hai khỏa linh tinh Quỷ Tướng rơi vào trong túi.
Dưới sự điều khiển của Cơ Vân Yên, U Minh Quỷ Tán vẫn không ngừng tới gần Chiến Hồn Điện. Mười mấy phút đồng hồ sau bọn họ còn cách cửa điện hai ba mươi mét.
Lúc này đám khô lâu quỷ binh bị U Minh Quỷ Tán hòa tan mấy ngàn, đó là mượn nhờ tiện lợi của hào quang màu xanh, Cơ Vân Yên và mười sáu đệ tử Vũ Long Thiên Tông đánh chết những Quỷ Tướng đang tiếp cận hào quang màu xanh, không ngừng xuyên thẳng qua đám quỷ binh dày dặc!
- Ba mươi sáu viên!
Mộ Hàn giấu kín sau đạo khí mặt mày hón hở, cơ hồ không cần tốn nhiều công sức hắn dã nhặt được số linh tinh Quỷ Tướng bằng nửa ngày. Đáng tiếc có mấy Quỷ Tướng Huyền Thai tứ trọng thiên bị Cơ Vân Yên đánh nát bấy, bằng không mấy viên linh tinh đó ẩn chứa năng lực cực kỳ dồi dào, bằng tổng số toàn bộ linh tinh trong ngực của Mộ Hàn cộng lại.
- Giết! Giết!...
Đúng vào lúc này trong Chiến Hồn Điện có tiếng gào thét thật to vang vọng các nơi.
Âm thanh vô cùng bén nhọn, ẩn chứa kình đạo xuyên thấu, ngay cả Mộ Hàn nghe xong có cảm giác huyết dịch toàn thân sôi trào. Cũng may có Tử Hư Thần Cung, loại cảm giác không khỏe này vừa xuất hiện đã bị Mộ Hàn áp chế xuống, cũng không chính thức khiến Mộ Hàn bị tổn thương.
Có hào quang màu xanh bảo hộ, đám người Cơ Vân Yên ở bên trong không có cảm giác gì cả, mà trên mặt Cố Tranh và đám đệ tử Vũ Long Thiên Tông hiện ra thần sắc điên cuồng, ngay cả Cơ Vân Trúc cũng hiện ra thần sắc hưng phấn, chỉ có Cơ Vân Yên bình tĩnh theo sau.
Lúc này đã sắp tới cửa điện, xu thế công kích của Quỷ Tướng cùng quỷ binh không giảm chút nào cả.
Cái tên Quỷ Tướng trong Chiến Hồn Điện không chừng cũng giống như Cơ Vân Yên, đều có tu vị Huyền Thai thất trọng thiên.
Trong lòng Mộ Hàn âm thầm đoán, đúng lúc này đột nhiên nhìn thoáng qua Cơ Vân Yên quét ngang một kiếm, kiếm khí cường hoành lập tức chém bay đầu của một tên Quỷ Tướng đang hoảng sợ, lập tức mừng rỡ trong lòng, khô lâu đạo khí vội vàng di chuyển lên chém bay đầu một con Quỷ Tướng.
Đối với linh tinh của Quỷ Tướng thì Mộ Hàn đã ngấp nghé thật lâu.
Theo hắn quan sát thì con Quỷ Tướng này gần với con Quỷ Tướng mình gặp trong động quật, nếu như lấy linh tinh của nó vào trong tay, một khỏa viên còn vượt xa những thu hoạch lúc trước của hắn. Nhưng mà khô lâu Quỷ Tướng quá mức giảo hoạt, vẫn bảo trì khoảng cách với hào quang tráo, mà Cơ Vân Trúc và đám đệ tử Vũ Long Thiên Tông dây dưa không ngừng, vết thương trên người không ít, nhưng chưa bao giờ bị trọng thương.
Đáng tiếc Quỷ Tướng này có chênh lệch không nhỏ với Cơ Vân Yên, một khi Cơ Vân Yên chăm chú đối đãi, vận mệnh bi kịch của nó không thoát được.
- Tiểu muội, đi thu hồi linh tinh đó đi.
Đôi mắt dễ thương nhìn qua con Quỷ Tướng mất đầu kia, Cơ Vân Yên phân phố tiểu muội của mình một tiếng, trước khi đánh chết Quỷ Tướng Huyền Thai thất trọng thiên trong đại điện kia, bỏ qua linh tinh cũng không sao, nhưng mà con Quỷ Tướng này có thực lực Huyền Thai lục trọng thiên, linh tinh của nó vô cùng trân quý.
- Ân, ta đi!
Cơ Vân Trúc không chút do dự gật đầu, sau đó kích động đi ra khỏi quang tráo, chung quanh còn lại hai con Quỷ Tướng, hiển nhiên đều kiêng kị thực lực của Cơ Vân Yên, tất cả đều nắp ở phía sau công kích, Cơ Vân Trúc vừa đi ra ngoài cũng không gặp nguy hiểm.
Nhưng mà vừa lao ra mấy mét thì nội tâm Cơ Vân Trúc cả kinh, giờ phút này có một Quỷ Tướng đang lao về phía mình.
- Huyền Thai nhất trọng thiên?
Sau khi phát giác cường độ của khô lâu, Cơ Vân Trúc liền yên lòng, hai chân mày lá liễu của nàng nhíu lại, trong miệng lạnh giọng quát mắng:
- Muốn chết!
Cổ tay hơi run lên, trường kiếm trong tay vặn vẹo như linh xà, mũi kiếm có hoa quang bắn ra chém qua Quỷ Tướng đao lao tới.
Hàn Sương Kiếm bị đoạt đi, hiện tại Cơ Vân Trúc sử dụng một thanh trung phẩm đạo khí, bây giờ thi triển Tuyệt Thiên kiếm pháp thực lực đại giảm, nhưng mà vẫn rất đáng sợ, những nơi kiếm quang đi qua, khô lâu quỷ binh chung quanh vừa tiếp xúc lập tức cứng đờ, tiếp theo bạo toái thành bụi phấn.
Một kiếm ra tay bước chân của Cơ Vân Trúc không ngừng, khóe môi cười lạnh.
Nhưng mà chỉ qua trong nháy mắt tươi cười trên mặt Cơ Vân Trúc cứng đờ lại, đột nhiên khô lâu đối diện lấy thanh đao dài hai mét ra. Hình dạng của thanh đao khiến Cơ Vân Trúc nhớ lại thân ảnh bị nàng nghiền rủa vô số lần, trong nội tâm khả nghi lan tràn.
Oanh!
Không chờ Cơ Vân Trúc suy nghĩ cẩn thận chuyện liên quan trong đó, khô lâu bổ trường đao trong tay, đao kình cuồng bạo có lôi âm nổ vang, giống như tấm lụa cực lớn giống như bao phủ toàn bộ thân thể của nàng, đao mang ẩn chứa khí tức cường hoành khiến cho nàng cảm thấy sợ hãi.
Trong khoảnh khắc trường kiếm trong tay nàng tan rã như tuyết.
- Tiểu muội cẩn thận!
Cở Vân Yên phát hiện động tĩnh bên này, từ trong hào quang màu xanh lao ra ngoài.
Trên mặt Cơ Vân Trúc lập tức biến sắc, thân hình nhanh lùi lại, cổ tay xoay xoay, mũi kiếm rung động đâm tới thật nhánh, giống như mủi tên ngăn cản ánh đao, khí tức điên cuồng hiện ra, trong nháy mắt mười quỷ binh chung quanh vỡ vụn.
Phanh!
Ánh đao và kiếm quang cắt ra chung quanh, khí kình cuồng bạo làm cho Cơ Vân Trúc như gặp phải trọng kích, thân thể bay ngược ra phía sau, đụng vào hào quang màu xanh. Lúc sắp va chạm thì hào quang màu xanh mở ra thông đạo nhỏ cho Cơ Vân Trúc dung nạp vào.
- Tiểu muội!
- Vân Trúc sư muội!
...
Trong quang tráo có tiếng kêu sợ hãi vang lên.
Ống tay áo của Cơ Vân Yên quét qua, quấn lấy thân hình của Cơ Vân Trúc rơi xuống bên cạnh mình. Chỉ hơi cảm ứng đã biết rõ tình huống của Cơ Vân Yên rõ ràng, mặc dù tạng phủ của nàng bị trùng kích thật mạnh, nhưng cũng may khô lâu kia công kích vội vàng, ngược lại không có tổn thương quá lớn.
Cơ Vân Yên thầm thở ra và nhìn qua khô lâu, trong con mắt đã nổi lên sát cơ nồng đậm.
Đây chẳng qua chỉ là khô lâu Huyền Thai nhất trọng thiên cổ quái mà thôi, nàng sớm đã phát hiện khô lâu này, cũng không có nhúc nhích tay công kích nên không đặt trong lòng, lại không nghĩ rằng tiểu muội vừa rời khỏi pạm của U Minh Quỷ Tán thì nó làm khó dễ, lúc này ra tay hơi muộn.
Nhưng mà trong nháy mắt sau đó Cơ Vân Yên sửng sốt.