Mục lục
Vũ Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đó là một cái đài cao thật lớn, nó chiếm cứ một vùng không gian rộng trăm mét, cao gần hai thước, trên đỉnh lại giống như bị một tầng sương mù che lấp.

Lúc này, trên những bậc thang đã tụ tập lượng lớn bóng người, có nhiều đầu người đang di chuyển.

Những người này đại bộ phận đều là tộc nhân Mộ gia, chỉ có ở phía bắc sân khảo nghiệm là khán đài đặc biệt có sắp đặt những chiếc ghế tựa thoải mái. Ở đó tụ tập các vị khách quí được mời đến cùng với các trưởng lão Mộ gia.

- Tùng!

Một tiếng trống cao vút đột nhiên kích động lan ra bên trong sân khảo nghiệm. Đúng là trong khoảnh khắc nó liền vang vọng cả thành Liệt Sơn, tiếng trống đinh tai nhức óc vọng thẳng hướng trời cao.

Khảo nghiệm Tuyển Phong sắp sửa bắt đầu!

Tất cả tộc nhân Mộ gia đều biết rõ ràng tiếng trống này đại biểu hàm ý gì. Tiếng huyên náo tràn ngập hư không lập tức yếu bớt đi rất nhiều, vô số ánh mắt không hẹn mà cùng nhìn về phía cổng lớn của sân khảo nghiệm. Mọi người đều là cười rạng rỡ nhìn đội ngũ gần hai trăm tên đệ tử Tứ Trọng của viện Tuyển Phong xếp thành hàng đang nối đuôi nhau mà vào.

Giờ khắc này, từng đạo khí tức cường đại từ khán đài phía bắc chậm chạp lan tới, trong nháy mắt đã đi tới vị trí cổng lớn. Có điều, những khí tức này mặc dù cường đại, nhưng lại cũng không tạo thành chút xíu ảnh hưởng không tốt đối với mọi người bên trong sân khảo nghiệm. Chỉ là nó cực kỳ nhanh chóng lướt qua trên đỉnh đầu những thiếu niên này.

- Thanh Hải trưởng lão, Mộ gia các ngươi quả nhiên là nhân tài đông đúc. Tham gia lần khảo nghiệm Tuyển Phong này có đến một trăm tám mươi chín người, mà tất cả lại đều là tu sĩ Đại Thông Cảnh, còn có năm người đột phá đến Võ Cảnh Yên Hà Cảnh. Thậm chí còn có hai người đã qua đạt tới Yên Hà Cảnh đỉnh cao. Đệ tử trẻ tuổi xuất sắc như thế, còn gì mà phải lo lắng gia tộc không thịnh vượng.

Ở khán đài phía bắc, một người nam nhân trung niên hào hoa phong nhã, thân mặc hắc bào đang khẽ vuốt chòm râu đen nhánh dưới cằm, không che dấu sự tán thưởng trong mắt chút nào.

- Vinh Vương điện hạ quá khen, so sánh với hoàng thất và đệ tử hậu bối của đông đảo thế tộc đang ngồi ở đây thì Mộ gia chúng ta chỉ có thể xếp ở dưới đáy.

Một ông lão gầy gò ngồi bên cạnh khiêm nhường xua xua tay, thế nhưng sự vui vẻ trong ánh mắt thì cho dù như thế nào đều không thể che dấu nổi. Mộ gia tổ chức khảo nghiệm Tuyển Phong đã nhiều năm như vậy, lần này số lượng đệ tử Đại Thông Cảnh tham gia là nhiều nhất. Năm ngoái có thể có một trăm người cũng không tồi rồi, mà nay năm cũng là một trăm tám mươi chín người, gần như gấp đôi.

Ông lão này là Mộ Thanh Hải, Mộ gia Tam trưởng lão. Còn nam nhân trung niên chính là đại biểu hoàng thất Việt Quốc, Vinh Vương Việt Thiện, hai người đều là cao thủ Võ Cảnh Cửu Trọng Vũ Hóa Cảnh.

- Thanh Hải lão đệ, ngươi cũng không cần phải khiêm nhường. Đệ tử Tứ Trọng của viện Tuyển Phong Mộ gia các ngươi đã xuất chúng như thế , đệ tử của viện Duệ Phong sợ là càng lợi hại hơn, vào dịp Thế Tộc Minh Hội hai tháng sau, Mộ gia nhất định có thể đứng ở bậc cao hơn. Nhưng mà, Mộ gia lần này mời mọi người đến đây, không phải sẽ chỉ là để cho chúng ta được nhìn thấy đệ tử trẻ tuổi mấy năm nay của Mộ gia các ngươi chứ?

Cách đó mấy thước, một ông lão râu tóc bạc trắng, vóc người cao lớn khỏe mạnh nhìn Mộ Thanh Hải, vừa cười như có như không vừa mở miệng hỏi.

- Không sai, không sai, Thanh Hải huynh, khảo nghiệm Tuyển Phong sắp sửa bắt đầu. Ngươi cũng đừng lại úp úp mở mở nữa.

- Thanh Hải huynh, chẳng lẽ là Mộ gia các ngươi chiếm được một món Đạo Khí lợi hại nào đó, hoặc là đan dược thần kỳ nào đó. Nay muốn để cho chúng ta mở rộng tầm mắt?

- Thanh Hải trưởng lão

- Xôn xao xôn xao

Nghe được ông lão nói ra những lời này, tất cả đại biểu thế tộc khác ở chung quanh cũng vội vàng mở miệng hỏi han tới tấp.

Đối với vấn đề này, bọn họ sớm đã có vô số suy đoán. Sau khi đi tới thành Liệt Sơn thì càng là nói bóng nói gió với các vị trưởng lão của Mộ gia để thăm dò. Chỉ tiếc, người trong Mộ gia đều giữ ý tứ cực nghiêm. Cho dù bọn họ điều tra như thế nào thì cũng không có được đáp án, không khỏi càng tò mò ngứa ngáy trong lòng.

Nghe vậy, Mộ Thanh Hải khẽ nhếch mày, có chút thần bí cười lớn:

- Chư vị không nên gấp gáp, chả mấy chốc mọi người liền sẽ biết .

- Cũng được, chúng ta đây liền chờ thêm một chút.

Việt Thiện gật đầu cười một tiếng, chợt lại hồ nghi hỏi

- Thanh Hải trưởng lão, Thanh Sơn tộc trưởng không tới tham gia khảo nghiệm Tuyển Phong? Chúng ta đi tới thành Liệt Sơn mấy ngày, còn giống như chưa bao giờ nhìn thấy ông ta lộ mặt ra.

Ánh mắt của mọi người chung quanh lại lần nữa dồn về hướng Mộ Thanh Hải, trong lòng cũng là tồn tại đồng dạng nghi vấn.

Tộc trưởng Mộ Thanh Sơn của Mộ gia từ mười mấy năm trước kia, sau khi xảy ra chuyện gièm pha liền một mực ru rú trong nhà. Thế nhưng tại trường hợp quan trọng như lúc này mà vẫn còn không lộ diện, thì sẽ khó tránh khỏi người khác khả nghi.

Mộ Thanh Hải cười đến càng là thần bí:

- Chư vị, tộc trưởng chúng ta

- Hô!

Tuy nhiên, Mộ Thanh Hải còn chưa dứt lời thì một cỗ khí tức cực kỳ khủng bố đột nhiên từ hướng phía nam Liệt Sơn chậm chạp lan tới đây. Đúng là phô thiên cái địa, trong khoảnh khắc nó đã bao phủ cả thành Liệt Sơn vào bên trong. Còn ở trong không trung sân khảo nghiệm này càng giống như gây nên một cơn lốc. Cả không trung đều bị chấn động hơi kịch liệt.

Đối với cỗ khí tức này, tu sĩ bình thường đều không có cảm giác gì, thế nhưng tu vi càng mạnh, cảm ứng liền càng là sâu sắc. Nhất là cao thủ đã đạt tới Vũ Hóa Cảnh, càng là tâm thần sợ run.

Trên khán đài ở bốn phía sân khảo nghiệm, vô số ánh mắt đều nhìn lại về phương hướng Liệt Sơn.

- Đạo Cảnh?

Trên khán đài phía bắc của sân khảo nghiệm, tiếng kêu kinh ngạc liên tục vang lên, các trưởng lão Mộ gia như Mộ Thanh Hải cùng với các vị khách mời như Việt Thiện cơ hồ đồng thời bắn người dựng lên. Khác với đám người Việt Thiện biểu lộ ra sự khiếp sợ, trên mặt tất cả trưởng lão Mộ gia đều là tràn đầy nỗi mừng như điên và sự kích động khó có thể tự ức chế.

- Thanh Hải trưởng lão, vị cường giả Đạo Cảnh này tuyệt không phải vị Thái Thượng trưởng lão kia của Mộ gia, ông ta là ai vậy?

Việt Thiện trog lúc sơ ý đã giật cho chòm râu dưới cằm bị đứt không ít. Hai mắt ngạc nhiên nhìn chăm chú về phía Liệt Sơn xa xa.

- Thanh Hải huynh, vị Đạo Cảnh tiền bối kia cũng ở tại Liệt Sơn, chẳng lẽ cũng là người trong Mộ gia?

Người lên tiếng hỏi đúng là ông lão khôi ngô râu tóc bạc trắng kia. Đó là trưởng lão Hùng Hãn đến từ Hùng gia ở Vũ Dương.

- Mộ gia từ lúc nào lại xuất hiện ra vị cường giả Đạo Cảnh thứ hai ?

- Xôn xao xôn xao

Mọi người không nhịn được giật mình la lên thành tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK