Phía nam hồ nước cùng không gian bích chướng màu da cam kia của Đại Động Tiên Khư chăm chú tương liên, mà mặt phía bắc hồ nước, lại không ngớt phập phồng núi non trùng điệp, liếc trông không đến cuối cùng. Trên mặt đất không có bất kỳ cỏ cây, có khả năng nhìn thấy chỉ có hòn đá cát sỏi, dị thường hoang vu.
- Cái này là Đại Động Tiên Khư!
Nhẹ nhàng bay xuống ven hồ, trên mặt Mộ Hàn tràn đầy kích động chi sắc. Đã qua sau nửa ngày, Mộ Hàn mới tĩnh hạ tâm lai, thân hình khôi phục nguyên trạng, Anh Lôi thu nhập Tâm Cung, tiên lực cũng một lần nữa trở về thân thể, sau đó lại đem Thanh Hỏa đã sớm ở trong không gian Tâm cung ngo ngoe muốn động phóng ra. . .
- Rốt cục vào được!
Trong nháy mắt rơi xuống đất, Thanh Hỏa hoa chân múa tay vui sướng, hưng phấn mà cười như điên, nhưng chỉ sau một lúc lâu, tiếng cười của nó liền két một tiếng dừng lại, thay vào đó chính là kinh ngạc thấp giọng hô,
- Ồ, đây là vật gì?
Đang khi nói chuyện, Thanh Hỏa đã cúi thân hình xuống, hai tay múc lên một chút nước.
Nước quả nhiên vô cùng đặc dính, lúc theo giữa ngón tay của Thanh Hỏa nhỏ xuống dưới, lại ở trên không trung kéo ra sợi tơ dài nhỏ óng ánh sáng long lanh.
Mộ Hàn lẳng lặng nhìn xem cử động của Thanh Hỏa, hắn kỳ thật cũng đã phát hiện chỗ khác biệt trong đó.
Những nước trong hồ này chẳng những ẩn chứa thiên địa linh khí nồng đậm đến cực điểm, trình độ những thiên địa linh khí kia sinh động càng là cao đến không hợp thói thường, xa xa vượt ra khỏi Côn Luân Tiên Phủ, mặc dù là Bảo Phách Sơn tu sĩ Tiên Phủ bế quan tu luyện sử dụng, cùng hồ nước này so sánh cũng tựa hồ gặp dân chơi thứ thiệt. . .
- Bích Lạc Tiên Tuyền?
Không bao lâu, trong miệng Thanh Hỏa liền nhẹ nhàng mà nói thầm lên tiếng, trong đôi mắt toát ra một tia kinh hỉ.
Thấy vẻ mặt Mộ Hàn nghi hoặc, Thanh Hỏa vội vàng giải thích nói:
- Ta từng ở trong thư tịch gặp qua, thứ này nghe nói là do Bích Lạc Tiên Thạch diễn sinh ra. Bích Lạc Tiên Thạch kia hấp thu đại lượng thiên địa linh khí, có thể đem nó ngưng co lại hoá lỏng, mà thiên địa linh khí sau khi hoá lỏng liền xưng là Bích Lạc Tiên Tuyền. Cái phiến Bích Lạc Tiên Tuyền này có thể hình thành quy mô như thế, tối thiểu đã tồn tại vài vạn năm thời gian.
- Vài vạn năm?
Mộ Hàn có chút kinh ngạc.
- Cái này chẳng phải là nói, thời gian Đại Động Tiên Khư xuất hiện, Bích Lạc Tiên Tuyền cũng đã tồn tại? Côn Luân Tiên Phủ đạt được cái Đại Động Tiên Khư này thời gian cũng đã không ngắn, dĩ nhiên thẳng đến hiện tại cũng không có đem Bích Lạc Tiên Tuyền lợi dụng, là không có phát hiện, hay là hấp không thu được?
Thanh Hỏa cười híp mắt nói:
- Chỉ cần hóa võ nhập đạo, bước chân vào Huyền Thai Cảnh, là có thể hấp thu Bích Lạc Tiên Tuyền. Những người Côn Luân Tiên Phủ kia nhất định là không có phát hiện, bằng không mà nói, đã sớm đem chúng hễ quét là sạch rồi, làm sao lưu đến bây giờ, tiện nghi chúng ta?
Lời nói hơi ngừng, Thanh Hỏa lại nhịn không được cảm than.
- Thật sự là không nghĩ tới, mới vừa gia nhập Đại Động Tiên Khư liền gặp được cái Bích Lạc Tiên Tuyền thần kỳ này. Thật sự là quá tốt! Mộ Hàn, nói không chừng lần này chúng ta có thể ở trong Đại Động Tiên Khư đạt được mùa thu hoạch lớn.
- Hi vọng như thế.
Mộ Hàn cười nhẹ một tiếng, lấy tay một trảo, liền từ trong hồ nhiếp ra đại đoàn Bích Lạc Tiên Tuyền, đem nó đưa vào trong bụng Thiên Anh. Tiếp theo bắt đầu vận chuyển Thái Hư Động Thần Quyết, để cho Mộ Hàn ngạc nhiên chính là, không có phí tinh lực gì đi luyện hóa, Bích Lạc Tiên Tuyền kia liền nhẹ nhõm cùng Thần Hải tương dung.
Không có qua bao lâu thời gian, đoàn Bích Lạc Tiên Tuyền kia đã bị hấp thu toàn bộ, mà cường độ chân nguyên đúng là rất nhanh tăng lên không ít.
- Cái Bích Lạc Tiên Tuyền này quả nhiên thần kỳ.
Mộ Hàn đại hỉ, sau khi nếm đến ngon ngọt đúng là một phát không thể vãn hồi, lập tức đem Anh Lôi Đan Quyết cũng vận chuyển lên, hấp kình bàng bạc lập tức hàng lâm phía trên hồ nước, lập tức liền có một đám Bích Lạc Tiên Tuyền từ trong hồ bay lên, liên tục không ngừng chui vào trong bụng Thiên Anh.
Càng ngày càng nhiều Bích Lạc Tiên Tuyền dung nhập Thần Hải, cường độ chân nguyên của Mộ Hàn kịch liệt tăng lên, bất tri bất giác, trong bụng Thiên Anh đúng là nhấc lên sóng to gió lớn, từng làn sóng chân nguyên hướng bốn phía chập trùng ra, hung mãnh đánh lấy bích chướng vô hình vừa mới hiển lộ ra kia.
Thẳng đến cường độ chân nguyên không thể đề thăng, Mộ Hàn mới rốt cục dừng lại.
- Thần Hải Nhị trọng thiên đỉnh phong...
Hai mắt có chút nheo lại đột nhiên mở ra, hai đầu lông mày của Mộ Hàn tràn đầy vui mừng khó có thể che dấu, vừa rồi mình hấp thụ Bích Lạc Tiên Tuyền chỉ sợ ngay cả một phần ngàn trong hồ cũng chưa tới, lại nhẹ nhõm trợ giúp mình đạt đến Thần Hải Nhị trọng thiên đỉnh phong. Nếu như tiếp tục hấp thu xuống dưới, nhất định có thể đạt tới Thần Hải tam trọng thiên, chỉ là không thể xác định cần phí bao lâu mới có thể đột phá, Mộ Hàn cũng không muốn ở chỗ này trì hoãn thời gian quá dài.
Vẫn là trước đem cái Đại Động Tiên Khư nàyđi dạo xong, dù sao đem Bích Lạc Tiên Tuyền thu nhập Tâm Cung, tùy thời đều có thể hấp thu, hơn nữa lực lượng Linh Hồn trong không gian Tâm Cung cũng sắp hao hết, dễ dàng để cho Tố Ảnh cùng bọn người Đồ Giang tới hấp thu Bích Lạc Tiên Tuyền, nghĩ đến tu vi có thể tăng lên được nhanh hơn.
Nói không chừng, còn có thể từ trong bọn hắn tạo ra được mấy vị tu sĩ Thần Hải Cảnh.
Oanh!
Nghĩ lại tầm đó, bốn khỏa Anh Đan cùng Tử Hư Thần Cung kịch liệt rung động lắc lư, thậm chí ngay cả tia tiên lực kia cũng bị vận dụng, sau một khắc, hấp kình từ trong không gian Tâm Cung của Mộ Hàn tuôn ra đúng là bạo tăng mấy chục lần, mảng lớn mảng lớn Bích Lạc Tiên Tuyền không bị khống chế nhảy ra mặt hồ, phóng tới Mộ Hàn.
Theo thời gian trôi qua, mặt hồ kia lại lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn giảm xuống.
Cũng không lâu lắm, một khối Thạch Đầu xanh lam liền cực kỳ nhanh từ đáy hồ hiển lộ đi ra. Kia hẳn là Bích Lạc Tiên Thạch mà Thanh Hỏa nói.
Sau khi đem hồ nước nhỏ phương viên mấy chục thước này triệt để khô cạn, Bích Lạc Tiên Thạch cũng lộ ra chân diện mục, thoạt nhìn lại như là một viên cầu cực đại, óng ánh sáng long lanh, chẳng những mặt ngoài có rất nhiều động khẩu nho nhỏ sâu sắc, trong viên đá cũng ẩn ẩn có thể nhìn thấy đại lượng thông đạo uốn lượn khúc chiết.
Hô!
Ý niệm trong đầu khẽ động, Bích Lạc Tiên Thạch cũng tiến nhập Tâm Cung, đến tận đây, cái hồ nước này đã bị Mộ Hàn vơ vét sạch sẽ, ngay cả một tia tiên tuyền cũng không có lưu lại.
- Mộ Hàn, ngươi từ nơi nào lấy được nó vậy?
Tử Hư Thần Cung, Tiêu Tố Ảnh vừa mới thử hấp thu một điểm Bích Lạc Tiên Tuyền, liền không khỏi đôi mắt dễ thương tỏa sáng, lên tiếng kinh hô. Không chỉ có nàng, bọn người Yến Thu Mi cùng Đồ Giang bên cạnh, trên mặt cũng đều là kìm lòng không được toát ra kinh hỉ chi sắc, loại chất lỏng đặc dính này thật sự là quá thần kỳ.
- Ta có loại dự cảm, chỉ cần lại hấp thu một điểm thứ này, lập tức có thể đột phá đến Dương Hồ thất trọng thiên.
- Ta cũng cảm giác mình sắp bước vào Thần Hải Cảnh rồi, ha ha!
- Mộ Hàn huynh đệ, đây rốt cuộc là cái gì, thiên địa linh khí thật đậm đặc!
...
Mọi người thanh âm liên tiếp, trong khoảng thời gian này mặc dù thủy chung không có ly khai qua Tâm Cung của Mộ Hàn nửa bước, nhưng luyện hóa đại lượng lực lượng Linh Hồn của người U Ảnh, lại làm cho tu vi của bọn hắn đột nhiên tăng mạnh, càng cảm thấy quyết định trước kia ở trong linh hồn nhập Tử Diễm Đồ Đằng là cử chỉ sáng suốt.
- Đây là Bích Lạc Tiên Tuyền mà ta từ Đại Động Tiên Khư được đến.
Mộ Hàn cười mỉm nói.
- Đại Động Tiên Khư?
Thời điểm bị vây ở Linh Tiêu Sơn, Mộ Hàn ngẫu nhiên nhàm chán, cũng cùng mọi người từng nói qua chút ít bí mật của Côn Luân Tiên Phủ. Đối với bọn họ mà nói, cái Đại Động Tiên Khư kia tồn tại đã không phải bí mật, hôm nay nghe được Mộ Hàn nói ra mấy chữ này, mọi người lập tức tịt ngòi. Nhưng một lát yên lặng qua đi, phản ứng của mọi người lại càng thêm nóng liệt.
- Đại Động Tiên Khư? Mộ Hàn huynh đệ, ngươi bây giờ đã là Côn Luân Tiên Phủ Thánh Tử thứ tư?
- Chúng ta vậy mà đều ở trong cấm địa của Côn Luân Tiên Phủ?
- Ha ha, Côn Luân Tiên Phủ rốt cục có một vị Thánh Tử xuất thân năm đại phân tông chúng ta rồi, thực con mẹ nó thoải mái! Mộ sư đệ, nói nhanh lên ngươi là như thế nào thông qua Côn Luân Tiên Hội khảo hạch?