Quả nhiên, Phong Lưu Vân rất nhanh liền cười nói:
- Việc đã đến nước này, hối hận cũng chỉ vô dụng. Tiểu gia hỏa, có thể nói cho lão phu biết hai loại cực hạn lực lượng mộc, hỏa mà ngươi dung hợp là gì không?
Mộ Hàn không giấu diếm, nói:
- Cực hạn lực lượng mộc thuộc tính vãn bối dung hợp là ‘ Huyền Thanh Linh Mộc ’, mà cực hạn lực lượng hỏa thuộc tính lại là ‘ Diệu Long Chân Hỏa ’
Ở Cực Chân Các tu luyện suốt bốn tháng, "Huyền Thanh Linh Mộc" của Mộ Hàn đã cường đại đến tình trạng có thể sánh ngang với "Diệu Long Chân Hỏa" .
- Không tệ.
Phong Lưu Vân gật đầu nói:
- Nếu như có thể dung hợp ‘ Mặc Tâm Thần Thủy ’, vậy ngươi liền có ba loại cực hạn lực lượng, tìm được hai loại cực hạn lực lượng thổ, kim khác sẽ dễ dàng hơn nhiều. Lão phu mặc dù không thể tu luyện ra ‘ Ngũ Hành Chân Linh Pháp Thân ’, nhưng nguyện vọng này nếu có thể tiếp tục thực hiện trên người ngươi, lão phu dù chết cũng không tiếc nuối nữa.
- Mộ Hàn nhất định sẽ không khiến tiền bối thất vọng.
Mộ Hàn trịnh trọng nói, đạo vân sư cường đại nhất Thái Huyền Thiên Vực, đối với Mộ Hàn mà nói cũng không có tính khiêu chiến quá lớn, dù sao trên đời này có cả ngàn vạn Thiên Vực thế giới, mà Thái Huyền Thiên Vực chỉ là một Hạ Thiên Vực nho nhỏ trong đó, hắn hi vọng mình một ngày kia có thể ra khỏi Thái Huyền, đi thế giới khác xem thử.
Nếu không, Mộ Hàn liền thủy chung như ếch ngồi đáy giếng.
Bất quá, đối với hắn hiện giờ mà nói, nguyện vọng này còn có chút xa xôi.
- Rất tốt.
Phong Lưu Vân thoả mãn cười nhẹ một tiếng, nói:
- Tiểu gia hỏa, lão phu hiện giờ kiểm tra ngươi thử, dùng ‘ Ngũ Hành Chân Linh Pháp Thể ’ đã dung hợp hai loại cực hạn lực lượng ‘ Huyền Thanh Linh Mộc ’ và ‘ Diệu Long Chân Hỏa ’ của ngươi có thể cảm ứng được vị trí của ‘ Mặc Tâm Thần Thủy ’ trong điện này không?
Mộ Hàn nghe vậy, tâm thần lập tức đắm chìm xuống.
Từ sau khi tiến vào cung điện này, cảm ứng của Mộ Hàn đã mất đi tác dụng, phảng phất như "Mặc Tâm Thần Thủy" tràn ngập mỗi một không gian trong đại điện vậy, muốn bằng vào động tĩnh của thủy thuộc tính Chân Linh pháp lực ở phần thận trong cơ thể và hai loại cực hạn lực lượng để đoán được vị trí cụ thể của "Mặc Tâm Thần Thủy" quả thật phi thường khó khăn.
Bất quá, cái này cũng không làm khó được Mộ Hàn.
Ngay lập tức qua đi, liền có một vài bức đạo vân hiện lên trong đầu Mộ Hàn.
Nếu là vào mấy tháng trước, Mộ Hàn đối mặ với đại lượng đạo khí mà Phong Lưu Vân luyện chế nhất định sẽ đầu đầy sương mù, không biết làm thế nào, nhưng sau khi trao đổi qua với Mặc Đan Thanh, Mộ Hàn hiện giờ đã có thể nhẹ nhõm đoán được hướng đi cùng với thủ pháp mà Phong Lưu Vân sử dụng lúc khắc nhưng đạo vân kia.
Nhất Long Bàn Trụ, Nhị Long Đoạt Châu, Tam Long Hí Thủy, Tứ Long Đằng Vân, Ngũ Long Xuyên Sơn
Không giống như loại thủ pháp Nhất Long Bàn Trụ mà Mộ Hàn vẫn hay dùng khi khắc đạo vân, trong mỗi một kiện đạo khsi trong cung điện này cơ hồ đều có thể trông thấy nhiều loại thủ pháp vận dụng xen kẽ.
Cái này khiến vân phổ lộ ra càng thêm phiền phức, mà đạo vân cũng càng thêm linh động.
Một lát sau, lúc tâm thần Mộ Hàn chìm vào đạo vân ở sàn nhà, động tĩnh c ủa thủy thuộc tính Chân Linh pháp lực và "Huyền Thanh Linh Mộc", "Diệu Long Chân Hỏa" lại đột nhiên kịch liệt thêm vài phần.
- Mặc Tâm Thần Thủy!
Mộ Hàn ý niệm khẽ nhúc nhích, tâm thần vốn theo đạo vân lan tràn ra lập tức từ bốn phương tám hướng kéo tới gần. Trong nháy mắt, đạo vân và vân điểm ẩn trong sàn nhà liền liên tiếp hiện ra trong đầu Mộ Hàn, cuối cùng hội tụ thành một bức vân phổ cực kỳ to lớn.
Nhưng ở khu vực trung ương vân phổ lại có sáu bức vân phổ khác kết nối lẫn nhau tổ hợp thành một tiểu không gian phong bế. Chỉ có điều những đạo vân kia lại lờ mờ, khói đen lượn lờ, lộ ra một cổ khí tức thần bí .
Mà phía trên không gian kia, đúng là chỗ Phong Lưu Vân ngồi xếp bằng.
- Mặc Tâm Thần Thủy hẳn ở trong phiến tiểu không gian kia.
Mộ Hàn vô ý thức tập trung tâm thần, "Tử Hư Thần Cung" có chút rung động lắc lư, đạo vân bị khói đen bao phủ từ từ rõ ràng, không ngừng hiện ra trong đầu hắn.
- Ồ?
Vài giây sau, hai mắt nhắm lại của Mộ Hàn lại đột nhiên mở ra, thẳng tắp nhìn chằm chằm vào sàn nhà dưới thân Phong Lưu Vân, trên mặt hiện ra một vòng thần sắc kinh ngạc.
Phong Lưu Vân thấy thế, lại có chút ngoài ý muốn, nói:
- Tiểu gia hỏa, năng lực cảm ứng của ngươi đối với đạo vân quả nhiên xa xa vượt ra khỏi dự đoán lão phu, lại nhanh như vậy đã phát hiện ra vị trí chuẩn xác lão phu giam cầm ‘ Mặc Tâm Thần Thủy ’. Cảm giác của ngươi không sai, ‘ Mặc Tâm Thần Thủy ’ ở phía dưới này.
- Vãn bối cũng phí hết sức chín trâu hai hổ mới cảm ứng ra được.
Mộ Hàn lắc đầu cười cười, thở dài một hơi, làm ra vẻ "Ta rất cố hết sức", nhưng trong lòng của hắn, nhưng không kìm lòng được nổi lên nghi ngờ. Mà lúc này, Phong Lưu Vân như thây khô kia đã vươn người đứng dậy, sau khi đi lại vài bước, tay phải chỉ khẽ vung một cái, chỗ hắn ngồi xếp bằng vừa rồi liền có một khối sàn nhà dài rộng chừng 2m rất nhanh bay lên, hiển lộ ra một cửa động đen kịt.
Hô!
Nháy mắt khi cửa động xuất hiện, liền có khói đen nồng đậm như sóng lớn vỡ đê, đột nhiên gào thét lên tuôn ra.
Đúng lúc này, cả tòa cung điện đột nhiên tản ra hào quang hoa cả mắt. Ngay sau đó, liền có một tầng lực lượng vô hình bàng bạc từ bốn phía kích động mà đến, như viên tráo tầng tầng lớp lớp phủ lên cửa động. Đường ra bị ngăn cản, đoàn khói đen kia như một đầu hung thú muốn thoát khỏi lồng giam trói buộc, bốc lên càng thêm kịch liệt.
Mấy phút đồng hồ qua đi, khói đen kia tựa hồ phát giác được mình không có khả năng phá tan trở ngại, rốt cục cũng không làm loạn nữa, trong thời gian ngắn liền co rút lại.
- Nhìn đi, đây chính là ‘ Mặc Tâm Thần Thủy ’!
Phong Lưu Vân chỉ vào cửa động, cảm khái nói:
- Lúc ban đầu, lão phu nếu mở ra động khẩu này, nó không liên tục giày vò một năm nửa năm, tuyệt sẽ không từ bỏ ý đồ. Sau khi bị lão phu nhốt cả trăm năm, tính nết của nó hiện giờ đã ôn hòa hơn rất nhiều. Bằng không thì mặc dù ngươi có được ‘ Ngũ Hành Chân Linh Pháp Thể ’ cũng không nhất định có thể hấp thu dung hợp nó được.
Mộ Hàn nhịn không được ngưng mắt nhìn sang, sau khi khói đen thu liễm, tình cảnh trong động đã trở nên rõ ràng, chỉ thấy chỗ đáy động, một vũng chất lỏng đen như mực đang lẳng lặng nằm đó, tựa hồ nhận ra hắn tới gần, bãi Hắc Thủy kia lại nhẹ nhàng nổi lên sóng gió, tạo nên từng vòng rung động.