Sau khi lại luyện hóa xong những Tâm Cung này một lần nữa, khối phân thân linh hồn kia không ngờ bành trướng thêm một vòng. Thân thể lúc ban đầu chỉ là dài ngàn thước, mà nay cũng đã dài đến hai ngàn thước.
- Không sai biệt lắm !
Cảm ứng một lần nữa tình trạng của phân thân linh hồn, "Đại Địa Ma Long" vừa lòng gật đầu, ánh mắt nhìn về phía phiến Hoàng Thổ kia ở dưới đáy "Đô Thiên Linh Trụ" .
- Đúng là lúc này, chỉ cần dung hợp 'Vô Gian Hậu Thổ' kia là bổn tọa. . .
Bỗng dưng, "Đại Địa Ma Long" ngước ánh mắt lên mà kinh ngạc hỏi
- Tới đây nhanh như vậy sao?
- Cũng tốt, mấy con sâu róm con tự mình đưa lên cửa. Trái lại tiết kiệm không ít thời gian cho bổn tọa !
Đại Địa Ma Long cười sằng sặc thành tiếng. Khối phân thân linh hồn to lớn kia chợt xoay thân thể, lao thẳng tắp về phía miếng Hoàng Thổ bên dưới "Đô Thiên Linh Trụ" .
Liền vào giờ khắc này, có bốn đạo bóng người như ánh sáng lung linh, từ xa xa lao đến như điện xạ.
Bọn họ đúng là Mộ Hàn, Tiêu Tố Ảnh, Hoa Hải và Cố Liên Thành.
Sau khi gặp được hai người Tiêu Tố Ảnh và Hoa Hải không được bao lâu, Mộ Hàn lại đụng phải tám khối phân thân linh hồn đang cuốn lấy Cố Liên Thành.
Lần này đây. Những phân thân linh hồn này sau khi phát hiện Mộ Hàn thì không đợi hắn tới gần. Chúng liền buông tha Cố Liên Thành đã cơ hồ cực kỳ mệt mỏi mà chạy tứ tán mọi nơi.
Thấy bọn chúng đã chạy xa, Mộ Hàn cũng lười lại đi đuổi theo, bốn người sau khi hợp nhất cùng nhau liền cứ thế mà đi về phía trước.
Tuân theo cảm ứng của ba loại lực lượng trình độ cao nhất "Diệu Long Chân Hỏa", "Huyền Thanh Linh Mộc" và "Mặc Tâm Thần Thủy" bên trong Tâm Cung của Mộ Hàn, ngọn nguồn phong ấn do mười hai cây cột "Đô Thiên Linh Trụ" và Bạch Liên ấn ngưng tụ mà thành rốt cục đã lọt vào tầm mắt của mọi người. Mà cùng nhau rơi vào tầm mắt của bọn họ, còn có hai bóng dáng to lớn .
- Hắc Ma thần thú!
Tiêu Tố Ảnh, Hoa Hải và Cố Liên Thành không nhịn được đồng thời giật mình la lên. Hai hình bóng kia chia nhau ở bên trong bên ngoài tại ngọn nguồn phong ấn, tất nhiên chính là linh hồn chủ thể và phân thân linh hồn của "Hắc Ma thần thú" . Điều khiến cho bọn họ giật mình chính là, hiện tại phân thân linh hồn kia ít nhất đã khôi phục đến tình trạng Vạn Lưu Ngũ Trọng Thiên.
"Hắc Ma thần thú" kia mặc dù không có nhục thân làm chỗ dựa, nhưng phân thân linh hồn có tu vi mạnh đến tình trạng như thế, tuyệt không phải tu sĩ Vạn Lưu Nhất Trọng Thiên bọn họ có khả năng chống lại.
Mà điều Mộ Hàn chú ý tới, lại hoàn toàn không giống với Tiêu Tố Ảnh bọn họ .
Sau khi vừa nhìn đến ngọn nguồn phong ấn này, hai đạo ánh mắt của Mộ Hàn liền từ phân thân linh hồn của "Đại Địa Ma Long" chuyển sang phía dưới "Đô Thiên Linh Trụ" . Hắn xem xét nhìn kĩ phiến Hoàng Thổ không chớp mắt.
- Lệ trưởng lão nói không sai. Đó chính là lực lượng Thổ thuộc tính trình độ cao nhất!
Trong lòng Mộ Hàn mừng rõ. Sau một khắc, liền không có bất cứ chần chờ gì mà hắn bắn nhanh đi về phía trước.
- Quay lại, không nên hành động thiếu suy nghĩ!
Nhìn thấy Mộ Hàn hành động, Tiêu Tố Ảnh lấy làm kinh hãi. Theo bản năng mở miệng nói khẽ.
- Mộ Hàn sư đệ, đừng xúc động.
Hoa Hải cũng là gấp giọng quát. Mộ Hàn mặc dù tu vi cảnh giới thấp, nhưng hắn có được đông đảo Đạo Khí siêu phẩm, thực lực cũng không thua gì bọn họ. Trong tình huống hiện nay như vậy , nếu muốn chạy thoát trước nanh vuốt phân thân linh hồn Vạn Lưu Ngũ Trọng Thiên kia của "Hắc Ma thần thú" , phải bốn người đồng lòng hợp sức.
Nếu mà hành động một mình, rất có thể mọi người đều sẽ gặp phải những nguy cơ lớn lao.
- Tiêu sư tỷ, Hoa sư huynh, Cố sư huynh, khối phân thân linh hồn này để ta đến kiềm chế, các ngươi mau thông qua 'Bạch Liên ấn' để rời khỏi không gian phong ấn, báo tình huống nơi này cho các vị trưởng lão biết.
Mộ Hàn đưa tay lại phía sau mà khoát khoát tay, nhưng mà hắn cũng không quay đầu lại, không dừng lại chút nào mà truy đuổi về phía đạo phân thân linh hồn kia, bộ dáng đúng là "Thấy chết không sờn" .
Hắn tự nhiên không có khả năng thật sự quên mình vì người như vậy.
Bở vì khi nhìn thấy hướng đi của phân thân linh hồn "Đại Địa Ma Long" kia, Mộ Hàn liền tỉnh ngộ mãnh liệt lại. Mục tiêu của nó cũng là khối lực lượng Thổ thuộc tính trình độ cao nhất kia! Mộ Hàn mà muốn đoạt lại từ trong miệng nó cái loại Thổ lực lượng trình độ cao nhất kia, thì rất có thể sẽ sẽ bị bại lộ bí mật của "Tử Hư Thần Cung" .
So cùng cái đó như thế, chẳng thà khiến cho bọn họ đi ra ngoài trước.
- Mộ sư đệ, một mình ngươi sao có thể đủ sức kiềm chế được nó?
Tiêu Tố Ảnh thân như làn khói, đuổi kịp và vượt đi trước. Mặc dù cứ làm dựa theo lời Mộ Hàn nói , cơ hội an toàn rời khỏi đây là phi thường lớn. Nhưng nàng lại không phải loại người nhìn kẻ khác liều chết ngăn cản địch, còn chính mình lại đổ dầu dưới chân người.
Hoa Hải và Cố Liên Thành liếc nhau, chỉ là hơi do dự, liền đi theo phía sau Tiêu Tố Ảnh.
- Vèo!
Lúc này, Mộ Hàn cũng là nhanh như thoi đưa, trong khoảnh khắc đã đến ngay bên cạnh "Đô Thiên Linh Trụ" kia.
Bên trong Đô Thiên Linh Trụ , tiếng cười mỉa mai của "Đại Địa Ma Long" lại chấn động lan ra ở trên không trung
- Chỉ bằng ngươi con sâu róm con này, mà cũng dám nói kiềm chế bổn tọa? Điều này thật sự là trò cười dễ nghe nhất mà bổn tọa nghe được sáu ngàn năm qua!
Trong giây lát âm thanh này vang lên, phân thân linh hồn của nó liền há to cái miệng cực đại. Trong chớp mắt, phiến Hoàng Thổ phía dưới "Đô Thiên Linh Trụ" kia tựa như sóng lớn lúc vỡ đê, vội vàng cuồn cuộn đi.
- Vút!
Hoàng Thổ quay cuồng mãnh liệt, kéo theo những tiếng gầm thật lớn.
Đến khi Mộ Hàn cách phân thân linh hồn to lớn kia chỉ còn trăm mét thì vừa lúc "Đại Địa Ma Long" đã hút toàn bộ phiến Hoàng Thổ kia vào trong cơ thể. "Xoạch" một tiếng vang thật lớn, nó khép chặt cái miệng , phân thân linh hồn kia chợt quay đầu nhìn chăm chú Mộ Hàn rồi nhe răng cười nói
- Sâu róm con, nuốt chửng mấy cỗ phân thân linh hồn của bổn tọa, liền dám không coi ai ra gì như thế, coi bổn tọa là bùn nhão không nắm được sao? Ngươi đã tự mình chạy tới trước miệng bổn tọa , vậy thì bổn tọa liền không khách khí .
- Bổn tọa đã hấp thu bốn mươi cái Tâm Cung, Tâm Cung của ngươi chính là cái thứ bốn mươi mốt kia!
Gầm rú dữ dội một tiếng, phân thân linh hồn của "Đại Địa Ma Long" lại lần nữa há ngoác miệng ra, cái lưỡi dài đỏ sẫm như súc lụa nhằm hướng Mộ Hàn mà thổi quét cuốn tới.
Ở trong Hư Vô cách đó vài trăm thước, bóng dáng Tiêu Tố Ảnh, Hoa Hải và Cố Liên Thành lại không nhịn được có hơi dừng lại, trên mặt nhất thời biến sắc.