Mục lục
Sinh Tồn Thời Tận Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Trang Nguyễn

"Ngài trước đừng có gấp." Du Hành ấn hắn xuống, thoáng bắt mạch, trong lòng biết không tốt, may mắn anh sớm có chuẩn bị, tranh thủ thời gian châm cứu cho Lục Quân mấy kim, lại cho hắn uống thuốc hạ huyết áp, rất nhanh bệnh tình của hắn đã được khống chế.

"Ngài bình tĩnh một chút, tôi cho ngài xem cái này không phải muốn ngài tức chết, nếu thật sự khiến ngài tức chết, chuyện này không còn ai quản nữa rồi."

Đợi đến khi Lục Quân tỉnh táo lại, anh mới nói ra nơi phát ra thứ này: "Đây là sự thật, tôi hack mạng lưới hệ thống internet đại sứ quán quốc gia chúng ta ở nước G, tìm đucợ bản điện tử này, nửa năm trước, ngay đúng nửa năm trước, đây cũng là nguyên nhân tôi không đi theo tìm hắn."

Lục Quân dùng ánh mắt hoàn toàn mới nhìn người trẻ tuổi trước mặt này, trầm giọng nói: "Cậu khiến tôi quá ngoài ý muốn rồi, Chu Hằng Tinh, cậu biết rõ quốc huấn của quốc gia chúng ta là gì không?"

"Không cho quốc thổ, không lấn quốc dân."

Hắn yên lặng nhìn thẳng vào mắt Du Hành, giống như muốn nhìn thấu linh hồn của anh, cuối cùng hắn nói: "Hiện tại Đạo Môn không có người dẫn dắt, những đệ tử kia không rành thế sự, không am hiểu vẽ bùa, tôi thấy cậu hiểu nhiều, nên giao lưu trao đổi với họ nhiều hơn."

"Được."

Về sau, Du Hành nghe theo phân phó của Lục Quân, đi đi lại lại nhiều với đệ tử Đạo môn.

Nói đến đệ tử Đạo Môn, từ hai năm trước đội hành động đến thành phố Lệ thất bại, chưởng môn của bọn họ Trương Kim Thành và đại đệ tử xuất sắc nhất đều bị tổn hại ở thành phố Lệ, chỉ còn lại mười mấy đệ tử này sống không tốt lắm, bọn họ am hiểu vẽ bùa, tương đương với quản lý hậu cần.

Sau khi sư phụ và sư huynh chết và mất tích, bọn họ cố nén bi thống vẽ bùa trừ uế, nhưng rất nhanh Lục Quân rớt đài, Lỗ Minh Thịnh lại là người không tin vào Đạo thuật, dứt khoát triệt bỏ bộ Đạo môn ngành đặc thù trong cục an toàn quốc gia.

Vừa thu lại cái này, ngay cả sân nhỏ phân phối cho ngành đặc thù bọn hắn mấy chục năm cũng không cho ở, thật không biết nên nói cái gì cho phải! Lục Quân thân mang bệnh vừa vội vừa tức, lập tức nhận lấy toàn bộ đệ tử và sắp xếp chỗ ở cho họ.



Xây dựng quan hệ với đám người này cũng không khó, Du Hành rất nhanh đã xưng anh gọi em với bọn họ, quan hệ nhân mạch người tu đạo thật sự có chỗ tất tốt, chỉ cần biểu hiện đủ thực lực bản thân có thể khiến người khác tin phục, một khi chọn đúng điểm trọng tâm, những chuyện ở chung khác đều thuận lý thành chương rồi.

Anh phát hiện, bây giờ truyền thừa Đạo môn vô cùng ít, một ít thường thức bọn họ cũng không biết, nói đến phương thức xử lý uế khí, vậy mà chỉ có hai cách: một niêm phong uế khí cất vào kho, về sau có thể bộc phát lại hay không khống chế được thì không biết. Hai là mặc kệ.... chờ thiên lôi tự động giáng xuống tiêu trừ.

Du Hành liền vẽ hư ảnh của thần thú ra, đệ tử Đạo môn cẩn thận từng ly từng tí mở ra một bản sách cũ, bên trong rõ ràng có vẽ một con thần thú giống thần thú Du Hành vừa vẽ bảy tám phần. t r u y ệ n c h ỉ đ ă n g t ạ i w a t t p a d: h o n g t r a n g 3 0 1 v à w o r d p r e s s: h o n g t r a n g 3 0 1 w p

"Đây là chưởng môn đời thứ hai trăm chín mươi sáu của chúng tôi vẽ ra đấy, chỉ có một bản này, sau này, chưởng môn chúng ta đều không thể nhìn thấy thần thú hộ quốc nữa rồi, chưởng môn của chúng ta cũng không nhìn thấy."

Nói chuyện chính là một người đàn ông trung niên đạo hiệu là Vi Quan Ngọc, hắn là người có bối phận cao nhất trong hàng đệ tử này: "Tôi nghe Quan Triều nói, cậu có thể ngưng khí ở mắt, sau đó nhìn thấy uế khí, cái này... cậu có thể dạy cho chúng tôi không?"

Lúc Quan Ngọc nói ra những lời này, gương mặt hắn xấu hổ đỏ rực như quả táo, thật sự lớn tuổi rồi, có chút cậy già lên mặt với người trẻ tuổi người ta, nói xong hắn đã thấy hối hận, vội vàng bổ cứu: "Cái kia, tôi không có ý kia..."

"Không sao, tôi có thể dạy các người, sư huynh Quan Ngọc có thể dạy tôi một ít kiến thức không?" Du Hành ngại ngùng cúi đầu: "Tôi là tự học, rất nhiều thứ cũng đều không hiểu."

Quan Ngọc kinh hỉ trừng to mắt, có lẽ hơn nửa đời người đều tu đạo vẽ bùa, ánh mắt hắn yên tĩnh lại đơn thuần, lúc này thoạt nhìn giống hệt một đứa trẻ.

"Thật vậy chăng?"

"Ồ, thật sự có thể sao Chu sư huynh? Tôi có thể dạy cho anh, nhà tôi ba đời đều là người tu đạo, anh muốn biết cái gì."

Sau "thực tập" ba tháng, công tác quét sạch độc khí trong nước đã đi vào thành phố Lệ, Du Hành vô cùng chú ý đến chuyện này, từ sau khi tu đạo, anh mới biết nơi lúc trước bọn họ bị nhốt dưới lòng đất nguy hiểm đến cỡ nào, mà anh còn ngây người bảy ngày trong hố thi, càng hiểm trong hiểm.

Sau này anh nghiên cứu qua, cảm thấy uế khí bộc phát ở thành phố Lệ có khả năng là do xây dựng quá nhanh. Vốn dưới mặt đất uế khí trải qua nhiều năm tích cóp góp nhặt từng tí từng tí, dưới mặt đất công tác xây dựng lại nhiều lần, rất có thể xây dựng tàu điện ngầm quy mô lớn quấy nhiễu uế khí.

Uế khí ưa thích tất cả những thứ tiêu cực, sau khi tàu điện ngầm khai thông người đến người đi rất rất nhiều, cảm xúc và hành vi hình thành khí tràng từ từ nhuộm dần hoàn cảnh chung quanh, hôm nay một người phàn nàn bực bội trong xe, ngày mai một đôi vợ chồng bắt gian trong tàu điện ngầm... ầm ĩ, hỗn loạn, phẫn nộ dần dần khuếch tán trong thế giới dưới lòng đất.

Thật ra những điều này đều bình thường, chỉ là vừa lúc dưới lòng đất thành phố Lệ hình thành uế khí, vậy thì bó tay rồi, cho nên những thứ mặt trái này trở thành chất dinh dưỡng tẩm bổ uế khí, cho nó sớm có cơ hội xuất thế.

Lúc trước anh và người nhà gặp phải cảnh ngộ đất sụp, vô cùng có khả năng là do uế chuột gây ra, uế chuột đã sớm đào rỗng dưới lòng đất, sau đó động đất xảy ra, tạo cơ hội cho uế khí giãy dụa rời khỏi lòng đất, hy vọng càng có nhiều "đồ ăn" cung cấp cho chúng, trách không được ngay lúc đó tất cả lối ra ở tàu điện ngầm đều bị ngăn chặn, sợ rằng cũng do uế chuột làm ra. Sau này anh bị cho là "thi thể" bị mang đến hố thi, có thể còn sống đi ra... chỉ nghĩ đến đã thấy sợ.

Hố thi là nơi tiếp cận gần uế khí nhất, bình thường không chỉ có một cái, có lẽ lúc ấy anh nằm không nhúc nhích được, phía dưới là nguyên uế khí. Thi thể ngâm ủ đến thối, oán hận, không cam lòng... đủ loại cảm xúc tiêu cực không ngừng vận chuyển xuống dưới, thậm chí nếu uế khí nguyên phát triển vô cùng thành công, những tử thi kia sau này thậm chí còn trở thành nguyên vật liệu tạo thành cấu trúc "Thân thể" của nó.

Đến lúc đó mới là tai họa nhân gian.

Anh rất chờ mong kết quả quét sạch thành phố Lệ, vừa có khoa học và đạo thuật, có phải có thể phát huy đủ tác dụng.

"Nếu chúng ta có thể tạo ra thiết bị như vậy thì tốt rồi." Lục Quân nhìn màn hình thở dài, hắn nhớ đến hiệp nghị cắt đất kia, bên trong viết nước G cần phải trợ giúp nước A thanh lý sạch sẽ những nơi có độc khí, sau đó thành phố Lệ và vài tòa thành phố chung quanh sẽ cắt nhường cho nước G.



Điều này khiến người căm phẫn nhưng lại không có lực!

"Năm trước không phải xảy ra tai nạn máy bay ở thành phố Bành sao, chẳng lẽ là do lấy trộm chiếc máy kia?" Du Hành hỏi.

Từ lần trước nói chuyện với nhau, sau này nhận định của Lục Quân về Du Hành cũng phát sinh biến hóa, nghe anh hỏi như vậy, hắn còn có thể trả lời: "Có tin tức nói Lỗ Minh Thịnh còn cất dấu một chiếc ở viện nghiên cứu ở phía đông sa mạc, nhưng hình như không có chút tiến triển gì."

"Động đất."

Hình ảnh bắt đầu chấn động kịch liệt, bên trong hình ảnh có người hô to: "Động đất!"

Lục Quân nhanh chóng bảo nhân viên thông tin đối diện: "Bảo bọn hắn rút lui trước, an toàn là trọng yếu nhất!"

Thiết bị thu hình vột vàng cố định lại dây dẫn điện, sau đó có âm thanh khởi động xe vang lên: "Đã hơn một năm không có động đất, tại sao lại có động đất?"

Du Hành nghĩ nghĩ: "Có lẽ uế khí cảm giác được có đồ ăn đến." Cho nên muốn đi săn. Lục Quân sợ hãi cả kinh. t r u y ệ n c h ỉ đ ă n g t ạ i w a t t p a d: h o n g t r a n g 3 0 1 v à w o r d p r e s s: h o n g t r a n g 3 0 1 w p

Bên đầu kia màn ảnh truyền đến tiếng gào, nghe cũng không rõ ràng, rất nhanh hắc khí cuộn trào tới, một lần nữa bao trùm khu vực đã thanh lý này, hình ảnh xì xì vài tiếng rồi trở nên yên tĩnh.

"Bên kia chắc chắn đã xảy ra chuyện!" Lục Quân để người tìm hiều tin tức, nhưng tin tức còn chưa truyền về, đã nhận được tin tức nói, núi Mãng Lộc xảy ra động đất.

Núi Mãng Lộc nằm ở tỉnh Tây Nam, chung quanh cũng không có bất kỳ cư dân nào, theo lý thuyết cho dù có động đất cũng không cần kinh hoảng như vậy, nhưng trọng điểm chính là, trong hai năm qua thiết bị hấp thu uế khí, được lưu giữ trong núi Mãng lộc!

Sau khi nhận được tin tức, Du Hành lập tức bật máy tính lên, quả nhiên núi Mãng Lộc đã một mảnh đen kịt, biên giới khuếch tán vô cùng nhanh.

Lục Quân chống quải trượng đứng sau lưng Du Hành nhìn xem, đối với bác sĩ thực tập toàn năng thập toàn này, hắn đã kinh dị đến chết lặng.

"Đây là một cơ hội." Du Hành quay đầu ánh mắt sáng quắc: "Tốc độ quá nhanh, vượt xa tốc độ khuếch tán trước kia ở thành phố Lệ, dựa theo tình hình này, thậm chí có khả năng một uế khí nguyên mới đã được sinh ra! Tối đa ba tiếng, toàn bộ các tỉnh Tây Nam đều rơi vào phạm vi uế khí, khu vực Trung Bộ cần khẩn cấp rút lui lần nữa! Tối đa năm tiếng, uế khí sẽ đến khu vực Trung bộ."

Lục Quân hiểu được: "Cậu nói để tôi tự mình ra mặt?"

"Đúng vậy, nếu như tôi tính không sai... Lỗ Minh Thịnh nhất định đè chuyện này xuống, sau đó sẽ tìm nước G thương nghị giải quyết, thời gian tới tới lui lui, quá muộn."

Du Hành đứng lên, khẩn cấp in ra hình ảnh giao cho hắn: "Có thể nắm bắt cơ hội lần này hay không, phải xem ngài rồi, ngài đã quá lâu không ra mặt, nên để quần chúng nhớ đến ngài."

Rốt cuộc là tổng chủ tịch quốc hội hai kỳ liên nhiệm, tuy Lục Quân bị ốm đau tra tấn hồi lâu, nhưng lão hổ vẫn là lão hổ, cầm văn bản tài liệu trong tay gật đầu với Du Hành, chống quải trượng đi nhanh ra ngoài.



Sau khi Lục Quân rời đi, Du Hành chuyển hướng sang nhân viên cần cụ bên cạnh mình, đây là Lục Quân điều phối cho anh đấy.

"Đã chuẩn bị đồ đạc xong chưa?"

"Đang tiến vào giai đoạn dùng thử."

Anh dạo qua một vòng: "Bảo bọn hắn nhanh lên! Nhanh thêm một chút!"

"Tất cả mọi người cố gắng lên, núi Mãng Lộc có uế khí nguyên mới xuất hiện, sau này bùa Thiên Lôi có tác dụng rất lớn, bây giờ vất vả, thời điểm báo thù cho sư phụ Trương Kim Thành và các sư huynh đệ đến rồi."

Quan Ngọc đại biểu các đệ tử khác gật đầu: "Chúng ta nhất định sẽ dốc toàn lực ứng phó."

Sau ba mươi phút, Lục Quân phát trực tiếp đối mặt với người xem cả nước, cường thế chiếm tin tức 12h đài quốc gia, khiến dân chúng khủng hoảng. Hình vẽ trên văn bản tài liệu tuyên bố trắng trợn trên internet, cộng thêm hắn nói chuyện chân thật. Mặc kệ có tin hay không, lại không thể dùng thực tế để kiểm chứng.

Lỗ Minh Thịnh đang bí mật hội nghị cùng đại sứ nước G bị cắt ngang, đi đến: "Sao đúng lúc này lại quấy rầy tôi!" Đến lúc nhìn thấy video trực tiếp của Lục Quân, hắn giận dữ!

"Lục Quân, tên khốn kiếp này!" Sau khi phẫn nộ, hắn bắt buộc phải tỉnh táo lại: "Lập tức báo ra bên ngoài, không thể tiếp tục dấu diếm nữa!"

Đoàn đội Lỗ Minh Thịnh theo sau chứng minh sự thật là đúng, quả thật độc khí bộc phát trên núi Mãng Lộc, xin cư dân khu vực Trung Bộ tự động rút lui. PR (bộ phận quan hệ xã hội) xuất lực, Lục Quân cũng không thừa thắng xông lên, cũng không tạo quá nhiều tổn hại đến Lỗ Minh Thịnh t r u y ệ n c h ỉ đ ă n g t ạ i w a t t p a d: h o n g t r a n g 3 0 1 v à w o r d p r e s s: h o n g t r a n g 3 0 1 w p

"Châu chấu đá xe, hừ."

Sau khi cường thế phách lối lộ diện, Lục Quân cũng không có động tác gì khác, hắn đang đợi, đợi thời cơ tốt nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK