Nhiếp Ngôn ở Tạp La Nhĩ Thành mua sắm một vài tiêu hao phẩm, rồi ghé qua Tinh Không dược điếm gom một mớ các loại dược hoàn, tễ thuốc, toàn là những thứ mà người chơi bình thường đều không nỡ dùng nhét hết toàn bộ vào ba lô.
Sau khi ra khỏi Tinh Không Dược Điếm thì hắn ghé qua chỗ bảo thạch công tượng một chút, ép mấy viên đá phòng ngự lên Thiên Hành sáo trang, đồng thời còn ép thêm một đống đá may mắn đập lên +5 luôn.
Sau khi chuẩn bị kĩ càng, hắn mới tới chỗ truyền tống trận.
Ngay lúc này thì Nhiếp Ngôn nhận được pm của Tàn Thuốc Màu Nước: “Chuyện hôm nay thay ta cám ơn tất cả các huynh đệ của Ngưu Nhân Bộ Lạc. Nếu không có các ngươi, toàn bộ chúng ta đã chết sạch tại rừng rậm Hoàng Hôn, không cách gì trở về báo cáo với ông chủ được.”
Nhiếp Ngôn cười nhạt một tiếng, nói: “Chuyện cảm ơn thì không cần đâu.”
“Lúc trước chúng ta rời khỏi Ngưu Nhân Bộ Lạc quả thật hơi lỗ mãng. Ta còn một việc phải xử lý, e rằng chưa thể về Ngưu Nhân Bộ Lạc hôm nay được. Nhưng chậm nhất là ngày mai, ta sẽ mang các huynh đệ phòng công tác Khô Diệp trở lại.” Tàn Thuốc Màu Nước nói.
“Không sao, Ngưu Nhân Bộ Lạc lúc nào cũng mở rộng cửa hoan nghênh các ngươi trở về.” Nhiếp Ngôn nói. Ngữ khí trịnh trọng của Tàn Thuốc Màu Nước khiến hắn cảm thấy hơi kỳ lạ nhưng cũng không để ý lắm. Trải qua chuyện này, phòng công tác Khô Diệp tuyệt đối sẽ không phản bội lại Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Nhiếp Ngôn nói chuyện một lúc với Tàn Thuốc Màu Nước rồi dập máy, tiến vào truyền tống trận, truyền tống đến trấn nhỏ Sonia rồi từ đó đi lên phía bắc.
Cánh rừng Moonlight Sonia là cố hương của bạch tinh linh, sau này trở thành lãnh địa của nhân loại. Bạch tinh linh đã di chuyển hết ra khỏi khu vực này, nhưng những di tích còn sót lại vẫn được bảo tồn nguyên vẹn, sau lại trở thành nơi sinh sống của một vài loại dã thú, như Gấu Mặt Trăng… Đều là những sinh vật cấp ba mươi lăm.
Khu vực này là nơi có nguyên tố ma pháp dày đặc nhất, pháp sư mà luyện cấp ở đây có thể tăng thêm 30% lực công kích, thế nhưng những sinh vật sống trong này cũng được tăng phúc lực lượng ma pháp cường đại. Cho nên dù đã 35 cấp thì cũng chỉ có một ít người chơi lợi hại, đỉnh cấp mới có thể vào luyện cấp ở đây.
Từng lớp ánh sáng trắng nhạt phiêu tán khắp rừng, như vẫn thấp thoáng đâu đây dấu tích sự sống còn sót lại của loài sinh vật văn minh khi xưa.
Trải qua vài lần đại chiến, Nhiếp Ngôn càng thấy rõ tầm quan trọng của cực phẩm trang bị, nhìn lại trên người, ngoại trừ Thiên Hành sáo trang và Phân Cát chi nhận thì những thứ còn lại chỉ có thể xem là trang bị bình thường, không phải đồ hảo hạng gì, quả thực có chút không xứng so với thân phận hội trưởng công hội Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Muốn kiếm được nguyên bộ thần trang để sau này cũng có thể mặc đúng là chuyện không đơn giản! Cứ từ từ đã vậy.
Giờ nên gom đủ Trật Tự Chương mở đầu trước đã!
Nhiếp Ngôn đi vào rừng, trong tầm mắt đã xuất hiện vài thân ảnh Gấu Mặt Trăng, những con Gấu Mặt Trăng sau khi được tăng phúc ma pháp, sức chiến đấu khá kinh khủng. Tuy rằng Nhiếp Ngôn có thể đối phó được vài con, nhưng hắn không muốn lãng phí thời gian ở chỗ này. Vì vậy Nhiếp Ngôn chuyển sang trạng thái tiềm hành, tiến thẳng đến trung tâm cánh rừng Moonlight Sonia.
Có nhiều loại ma pháp dược thảo sinh trưởng trong đây, nhưng đẳng cấp kỹ năng thu thập của Nhiếp Ngôn lại không đủ.
Lách qua từ bên cạnh từng con Gấu Mặt Trăng, bọn này thật to lớn, phần ngực có một đồ án tinh nguyệt màu lam nhạt, phần đầu thì vạm vỡ tráng kiện, tràn ngập một lực lượng cường đại.
Gấu Mặt Trăng: cấp ba mươi lăm, huyết lượng 2200/2200.
Kỹ năng mạnh nhất của bọn Gấu Mặt Trăng này là chấn kích, khiến đối thủ bị đánh lui và lâm vào trạng thái choáng váng, chiến sĩ bình thường nếu không có mục sư ở phía sau buff cho, căn bản không dám trực tiếp đối kháng với chúng nó.
Nhiếp Ngôn ở trong rừng lần theo dấu vết còn sót lại của bạch tinh linh để tiến lên, hắn tựa như cảm ứng được sự kêu gọi của Trật Tự Chi Chương, dĩ nhiên đây chỉ là ảo giác bởi niềm hưng phấn khó kìm nén khi khoảng cách tới chương cuối của Trật Tự Chương mở đầu càng ngày càng gần.
Nhà thờ Thánh Phỉ Tư của Tạp La Nhĩ Thành! Nơi đây hầu như lúc nào cũng có một ít cư dân Tạp La Nhĩ thành tới cầu nguyện.
Tàn Thuốc Màu Nước mặc nguyên bộ sáo trang Chiến Thần Tín Ngưỡng, xuất hiện tại cửa nhà thờ. Hắn đi vào, nhìn lướt qua hết thảy bên trong, chỉ thấy ở đại sảnh bài trí đệm ngồi dày đặc, một người mặc trường bào màu trắng ngồi ngay giữa trung tâm, khoảng chừng hơn năm mươi tuổi, tuy có hơi già, nhưng tinh thần vẫn rất quắc thước, minh mẫn.
“Ông chủ.” Tàn Thuốc Màu Nước cúi chào, ngay cả con người cao ngạo như hắn khi ở trước mặt lão già này, chỉ vì một tờ khế ước, cũng không thể không cúi đầu.
Người này chính là gia chủ Thác Bạt gia, Thác Bạt Hồng Dã, một nhân vật truyền kỳ, Thác Bạt gia tộc là do một tay hắn sáng lập, dẫn dắt và phát triển rực rỡ.
“Ngươi tới rồi ư. Ta nghe nói ngươi mang theo toàn bộ người của phòng công tác Khô Diệp đi gây sự với Bích Lạc Thương Khung. Ngươi biết hậu quả của nó chứ?” Thanh âm uy nghiêm mang theo chút giận dữ của Thác Bạt Hồng Dã vang lên.
“Biết.”
“Đã biết sao còn làm?”
“Vì thủ hạ cũng chính là huynh đệ, ta không thể không làm! Dù cuối cùng, chuyện này lại phát triển ra ngoài dự tính.” Tàn Thuốc Màu Nước nhìn chằm chằm vào Thác Bạt Hồng Dã, trả lời không chút yếu thế.
“Ngươi phải nhớ cho kỹ, phòng công tác Khô Diệp chỉ là một cái phòng công tác, mục đích chỉ có một: là kiếm tiền chứ không phải để đi gây thù chuốc oán, đánh giết khắp nơi.” Thác Bạt Hồng Dã lạnh lùng nhìn Tàn Thuốc Màu Nước, trong tất cả các nhân viên dưới quyền, chỉ có Tàn Thuốc Màu Nước là dám nhìn hắn chằm chằm như vậy, thái độ cao ngạo quật cường đó khiến hắn vô cùng bực bội.
“Mục đích của phòng công tác Khô Diệp đúng là để kiếm tiền, nhưng các huynh đệ trong đó không phải là cái máy, huống chi sau khi hoàn thành nhiệm vụ công tác, mọi người đều được hoạt động tự do!” Tàn Thuốc Màu Nước nghiêm túc nói.
“Hành vi của ngươi ảnh hưởng tới hoạt động của Phòng công tác Khô Diệp, ta có quyền quản lý. Các ngươi đã thối lui ra khỏi Ngưu Nhân Bộ Lạc, cũng không cần trở về nữa. Ta vừa ký hiệp nghị hợp tác với Tào Húc của Thế Kỷ Tập Đoàn, phòng công tác Khô Diệp sẽ gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc công tác một thời gian ngắn.” Thác Bạt Hồng Dã nói, hắn từng thử qua vô số lần, nhưng bất kể làm cách nào cũng không thể thuần phục được con ngựa hoang Tàn Thuốc Màu Nước cao ngạo này.
“Tại sao? Chúng ta vừa mới ký hiệp nghị với Ngưu Nhân Bộ Lạc, nếu như vi phạm ước định cần phải bồi thường một khoản tiền lớn!” Tàn Thuốc Màu Nước hơi sửng sốt, muốn hắn rời khỏi Ngưu Nhân Bộ Lạc để gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc là điều không thể!
“Tập đoàn Thế Kyt Tào Húc sẵn sàng trả khoản tiền bồi thường đó. Vì việc này quan hệ trọng đại đến lợi ích của Thác Bạt gia tộc, hạn cho các ngươi ngày mai phải gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc.” Thác Bạt Hồng Dã nghiêm giọng nói.
“Ta sẽ không rời khỏi Ngưu Nhân Bộ Lạc, cũng như sẽ không gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc! Ngày hôm nay Ngưu Nhân Bộ Lạc đã cứu các huynh đệ của phòng công tác Khô Diệp, ta, Tàn Thuốc Mài Nước sẽ không làm bất cứ điều gì có lỗi với bằng hữu, huynh đệ!” Tàn Thuốc Màu Nước nói. Trước khi tới đây, hắn đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng tiếp nhận cơn giận lôi đình của Thác Bạt Hồng Dã, chỉ là không ngờ được Thác Bạt Hồng Dã lại bảo hắn rời khỏi Ngưu Nhân Bộ Lạc gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc.
“Ngươi dám chống lại mệnh lệnh của ta ư? Đừng quên thân phận của mình.” Ánh mắt Thác Bạt Hồng Dã trở nên lạnh lẽo, Tàn Thuốc Màu Nước chỉ là một nhân viên dưới quyền lại dám nói chuyện với hắn kiểu này!
“Ta long trọng tuyên bố, cho dù phải rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp, ta, Tàn Thuốc Màu Nước cũng sẽ không làm chuyện có lỗi với bằng hữu!” Tàn Thuốc Màu Nước nghiêm giọng, nếu lúc này hắn rời khỏi Ngưu Nhân Bộ Lạc, gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc, vậy sẽ trở thành hạng người gì?
“Dựa theo hợp đồng, nếu chưa đủ mười năm mà ngươi tự ý rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp phải bồi thường năm chục triệu. Ngươi đã cực cực khổ khổ năm sáu năm, cũng chỉ kiếm được chừng đó là cùng. Hơn nữa ngươi đừng quên, khi không còn Thác Bạt gia bảo vệ, ngươi có thể tiếp tục mở phòng công tác sao?” Thác Bạt Hồng Dã cười lạnh. Vì chuyện hợp tác với tập đoàn Thế Kỷ liên quan tới lợi ích Thác Bạt gia, cho nên Tàn Thuốc Màu Nước có không muốn cũng bắt phải làm!
“Đã như vậy, ta chỉ có thể lựa chọn rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp, từ nay về sau không còn quan hệ với Phòng công tác Khô Diệp nữa! Năm chục triệu đó ta sẽ chuyển tới tài khoản của ngươi. Thác Bạt Hồng Dã, nói cho ngươi biết, Tàn Thuốc Màu Nước này dù phải ra đường ở, cũng sẽ không làm chuyện có lỗi với bằng hữu!” Ánh mắt Tàn Thuốc Màu Nước lóe lên sắc bén tựa như dã thú.
“Đồ không biết tốt xấu, cút.” Thác Bạt Hồng Dã nổi giận gầm lên. Hắn không tin, Tàn Rhuoocs Màu Nước sau khi rời khỏi phòng công tác Khô Diệp có thể làm nên trò trống gì!
Tàn Thuốc Màu Nước chẳng thèm để ý tới tiếng hét của Thác Bạt Hồng Dã. Vừa đi ra cửa vừa nói một cách thản nhiên: “Không cần ngươi đuổi, ta cũng sẽ trả lại bộ sáo trang Chiến Thần Tín Ngưỡng này cho Phòng công tác Khô Diệp!”
Ra khỏi nhà thờ Thánh Phỉ Tư, Tàn Thuốc Màu Nước ngẩng đầu nhìn trời, đột nhiên cười một cách vui vẻ thoải mái, lưng đeo nhiều như vậy, lúc tháo xuống thật là nhẹ nhõm. Dù đã trắng tay nhưng tốt xấu gì cũng được tự do. Từ nay về sau làm một người chơi tự do cũng tốt.
Dù đã rời khỏi phòng làm việc Khô Diệp, vẫn hi vọng những huynh đệ cũ ai cũng đều có một tương lai tốt đẹp.
Tàn Thuốc Màu Nước liếc qua kênh trò chuyện của phòng công tác. Các huynh đệ vẫn còn đang bàn luận sôi nổi về chuyện ngày hôm nay, mong muốn sớm trở lại Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Hắn thật sự không đành lòng cắt ngang, nhưng không có cách nào khác vẫn phải lên kênh công bố: “Phòng công tác Khô Diệp không thể trở về Ngưu Nhân Bộ Lạc, hôm nay Thác Bạt Hồng Dã đã ra quyết định, phòng công tác Khô Diệp chuẩn bị gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc!”
Lời của Tàn Thuốc Màu Nước như hòn đá ném xuống làm dậy lên từng đợt sóng, khiến lòng các huynh đệ vô cùng phẫn uất.
Lãnh Phong Tuyệt Kiếm: “Lão đại, sao có thể để chúng ta rời khỏi Ngưu Nhân Bộ Lạc gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc được chứ!”
Mộc Ân: “Đúng, làm như thế là có lỗi với các huynh đệ Ngưu Nhân Bộ Lạc!”
Lời nói của Lãnh Phong Tuyệt Kiếm và Mộc Ân lập tức được các huynh đệ phòng công tác Khô Diệp đồng tình.
“Thác Bạt gia hợp tác với tập đoàn Thế Kỷ, một trong các điều kiện chính là phòng công tác Khô Diệp phải gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc. Ta, Tàn Thuốc Màu Nước sẽ không bao giờ làm chuyện có lỗi với bằng hữu, gồm cả Ngưu Nhân Bộ Lạc nên đã lựa chọn rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp, thế nên tạm biệt mọi người, hẹn gặp lại. Hi vọng sau này mọi người đều thuận buồm xuôi gió, tiền đồ rộng mở.” Tàn Thuốc Màu Nước nói. Lời của hắn giống như sấm nổ bên tai mọi người.
“Lão đại, ngươi điên rồi, chẳng lẽ ngươi không sợ phải bồi thường số tiền đó ư? Năm chục triệu lận đó, năm chục triệu này ngươi phải làm suốt năm năm mới có được!” Lãnh Phong Tuyệt Kiếm hoảng hốt hỏi.
“Chỉ là trắng tay thôi, có gì phải sợ, có chân có tay thì chết đói sao được!” Tàn Thuốc Màu Nước cuối cùng cũng nhận ra điều này, cười nhạt một tiếng nói.