Đáp xuống mặt đất, chân của Nhiếp Ngôn hơn phân nửa lún trong tuyết, một cơn gió lạnh thổi tới, quát ở trên người hắn, làm hắn rùng mình một cái. Nhiếp Ngôn thu Ám Dực Long trở về, chịu gió lạnh, từng bước một đi về phía xa. Ở trên nền tuyết thế này, đi một bước cũng phi thường khó khăn. Cũng may thuộc tính kháng băng của hắn đã đủ rồi, nếu không, gió lạnh nơi này sẽ hoàn toàn đóng băng hắn. Trên cánh đồng tuyết trống trải, hắn vẫn cứ đi về phía trước. Nơi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.