Nguyên tố điện ma pháp chỉ là ma pháp từ nguyên tố thần điện lưu truyền ra ngoài, ma pháp này chỉ có thể do Pháp Sư hệ nguyên tố học tập, cấp bậc ma pháp từ cấp một đến cấp mười sáu, vừa rồi Minh lôi bạo liệt thuộc loại nguyên tố điện ma pháp cấp một sơ cấp nhất, thời gian ngâm xướng ma pháp rất lâu, cần một tổ âm tiết, lúc PK 1vs1 thì không có ích gì, khi đoàn đội PK lại dễ dàng trúng Trầm mặc cấm ngôn của Cấm Ngôn Thánh Kỵ Sĩ, cho nên không thích hợp PK. Hơn nữa thời gian phục hồi ma pháp quá dài, cần hai ngày mới có thể phục hồi, cho nên từng Nguyên Tố Pháp Sư trang bị một nguyên tố điện ma pháp một cấp dùng để ứng phó lúc khẩn cấp là đủ rồi. Đương nhiên, nếu là nguyên tố điện ma pháp cấp cao, tỷ như cấm chú cấp mười sáu thì lại khác nên khỏi phải bàn luận.
Minh lôi bạo liệt chấm dứt, Đường Quả tiềm hành lách ra sau lưng một con Cự tích, vung chủy thủ lên một chiêu Muộn kích, công kích cái ót Cự tích, chủy thủ xẹt qua dứt khoát lưu loát xử lý một con Cự tích tàn huyết.
Liệt diễm trảm! Đại kiếm trong tay Quang Ám Vĩnh Tội hóa thành một ngọn lửa thật lớn, ánh lửa hừng hực theo thân kiếm vung xuống, một tiếng oành, chém chết một con Cự tích, lửa thiêu Cự tích cháy đen.
Chỉ còn lại năm con Cự tích đánh tới ba tên Pháp Sư phía sau, Quang Ám Vĩnh Tội hét to một tiếng: “Trào phúng!”
Kỹ năng Trào phúng vừa ra, năm con Cự tích lập tức vây về phía Quang Ám Vĩnh Tội, -15, -16, -18, một đám trị số thương tổn từ trên đầu Quang Ám Vĩnh Tội bay lên, nhưng mà phòng ngự của hắn rất cao, năm con Cự tích này cũng không có tạo thành uy hiếp gì cho hắn.
Mục Sư phía sau ném cho Quang Ám Vĩnh Tội một chiêu Khu tán, giải trừ hiệu quả ôn dịch trên người hắn, sau đó một chiêu Trị liệu, huyết lượng Quang Ám Vĩnh Tội lập tức tăng lên một đoạn lớn.
Hấp dẫn được năm con Cự tích, đại kiếm của Quang Ám Vĩnh Tội quét ngang, lại là một chiêu Toàn phong trảm, năm cái giá trị thương tổn hơn 50 điểm từ trên đầu năm con Cự tích bay lên.
Đằng sau là Tố Yên và một Áo Pháp liên tục xuất ra ma pháp.
Quang Ám Vĩnh Tội thân hình cao lớn dưới vây công của nhóm Cự tích, giống như một tảng đá, sừng sững bất động, máu tươi tung tóe, trong ánh mắt điên cuồng đầy thô bạo và thị huyết, tựa như một đầu mãnh thú bị chọc giận khiến trong lòng người ta sinh ra sợ hãi.
Đám người Tố Yên nhìn thấy Quang Ám Vĩnh Tội trong trạng thái này, không khỏi run sợ, Quang Ám Vĩnh Tội vung đại kiếm cứ như là một cỗ máy giết chóc.
Ở hiện trường duy nhất vẫn còn trấn định chỉ có Đường Quả, bĩu môi nói, “Nhàm chán.” Từ trong ba lô lấy ra một cây kẹo hoa quả đã qua gia công đặc thù bán từ cửa hàng NPC, bỏ vào miệng bắt đầu nhai. Tiến vào trạng thái Tiềm hành, đến phía sau một con Cự tích, nhắm ngay ót lại là một chiêu Muộn kích, chủy thủ thuận tay cắt xuống, máu tươi chảy dài.
Đám người Quang Ám Vĩnh Tội phối hợp khá thuần thục, chỉ qua hai đợt hơn mười con Cự tích toàn bộ ngã xuống.
Đường Quả rút chủy thủ ra, bình tĩnh lau đi máu tươi dính bên trên.
“Tên Cao, gần đây không còn quái nữa, chúng ta đổi chỗ đi.” Đường Quả nói với Quang Ám Vĩnh Tội.
Cũng chỉ có Đường Quả dám kêu Quang Ám Vĩnh Tội như vậy, những người khác tuyệt không dám. Đường Quả và Quang Ám Vĩnh Tội rốt cuộc là quen biết khi nào, không ai biết, dù sao Quang Ám đế quốc trong vài võng du trước oai phong một cõi, tuyệt đối không phải thiếu phần của Đường Quả.
Quang Ám Vĩnh Tội và Đường Quả tuy rằng không thành lập nghiệp đoàn, nhưng mà sức kêu gọi trong du hí vẫn rất kinh người.
Quang Ám Vĩnh Tội thu hồi đại kiếm trong tay rồi nói với mấy người khác: “Mọi người khôi phục một lát, chúng ta sẽ đổi địa phương luyện cấp.”
Sáu người rải rác ngồi dưới tàng cây các nơi, ăn bánh mì uống nước suối.
Nhiếp Ngôn theo âm thanh đánh nhau mà chạy nhanh về phía đầm lầy, sáu thân ảnh xuất hiện ở trong tầm nhìn của hắn.
Bọn người Quang Ám Vĩnh Tội cũng phát hiện Nhiếp Ngôn, bọn họ đứng lên rất nhanh.
Nhìn thấy trang bị trên người đám người Quang Ám Vĩnh Tội, trong lòng Nhiếp Ngôn rùng mình, một đội người chơi thật mạnh, đằng sau Xà tích càng đuổi càng gần, hắn cũng đành phải vậy.
“Là Đạo Tặc.” Quang Ám Vĩnh Tội phát hiện Nhiếp Ngôn, nhưng mà hắn tuyệt sẽ không cho rằng một Đạo Tặc có thể uy hiếp đến bọn họ, bởi vì Đạo Tặc mạnh nhất ngay tại trong đội ngũ hắn. Huống chi lấy huyết lượng và phòng ngự của hắn, căn bản không e ngại Đạo Tặc, đến nay không có một Đạo Tặc nào có thể đánh bại hắn, mặc dù trang bị Nhiếp Ngôn thoạt nhìn không tệ. Này không phải tự cho mình là giỏi mà là tự tin.
“À.” Thân ảnh Đường Quả dần dần mờ đi, hòa thành một màu với màu xanh biếc của bụi cây sau lưng hắn.
Nhiếp Ngôn vừa buôn chạy, nhạy bén nhìn lướt qua bụi cây phía xa, tên Đạo Tặc kia tiềm hành không thể chê vào đâu được, người chơi bình thường không thể nhận ra, nhưng không bao gồm Nhiếp Ngôn có được Siêu cấp động sát.
Nhìn thấy ánh mắt Nhiếp Ngôn tìm đến, trong lòng Đường Quả khẽ động, lúc này thú vị rồi đụng phải một tên có ý tứ.
Phía trước là sáu người chơi, Nhiếp Ngôn vừa xuất hiện liền nhận thấy được địch ý của đám người Quang Ám Vĩnh Tội, nhưng mà Xà tích vẫn theo sau, trước mắt sáu người này tuyệt đối sẽ không có lòng tốt đi cứu hắn, vì mạng sống Nhiếp Ngôn chỉ có thể dùng một chiêu họa thủy đông dẫn, dẫn Xà tích về phía bọn họ! Mượn tay đám người Quang Ám Vĩnh Tội giết chết Xà tích, nhân đó lấy lại mạng sống.
Nhiếp Ngôn đối diện đám người Quang Ám Vĩnh Tội chạy tới.
Quang Ám Vĩnh Tội cầm đại kiếm trong tay, hắn đứng chỗ mặt đất hơi nghiêng cách đám người Tố Yên chưa đến hai thước, hắn không sợ Nhiếp Ngôn, nhưng chức nghiệp pháp hệ nếu như bị Đạo Tặc cận thân sẽ rất nguy hiểm.
Quang Ám Vĩnh Tội một thân Tử vong tế lễ, như một bức tường sắt, đứng phía trước che ba tên Pháp Sư.
Quang Ám Vĩnh Tội đang chuẩn bị vung kiếm công kích Nhiếp Ngôn, bụi cây phía sau Nhiếp Ngôn bị rung một lúc, Quang Ám Vĩnh Tội trong lòng nhảy dựng, chẳng lẽ đằng sau còn có người?
Quang Ám Vĩnh Tội bỗng nhiên phát hiện, đi theo phía sau Nhiếp Ngôn, không phải người chơi mà là một con thằn lằn to lớn, xem hình thể phải lớn hơn thằn lằn bình thường.
“Mụ nội nó, là Xà tích!” Nhìn thấy phương thức bò cổ quái của Xà tích kia, Đường Quả hít một ngụm lãnh khí, sao lại đụng phải loại sinh vật đáng sợ này, chúng nó là sát thủ trong đầm lầy, tốc độ bò nhanh như gió.
“Á tinh anh 7 cấp sao?” Quang Ám Vĩnh Tội lui lại mấy bước, đứng ở địa hình có lợi, nếu là người chơi đến bọn họ có thể thoải mái đối phó, nhưng mà Á tinh anh 7 cấp thì không phải dễ dàng đối phó, Mục Sư còn không có sống lại, nếu mà chết một hai người chơi vậy thật không có lời.
Nhiếp Ngôn chạy về phương hướng đám người Quang Ám Vĩnh Tội, Nguyên Tố Pháp Sư phía sau Quang Ám Vĩnh Tội vung pháp trượng lên, một đạo lôi điện thuật từ trên bầu trời hạ xuống.
Ý đồ của Nhiếp Ngôn đã quá rõ ràng, muốn dẫn Xà tích cho bọn hắn thì đám người Quang Ám Vĩnh Tội tự nhiên sẽ không khách khí đối với Nhiếp Ngôn.
Phía sau Lôi điện thuật, công kích Tố Yên và Áo Pháp cũng lập tức theo tới.
Phía sau Xà tích đã đuổi tới trước mặt, thân thể uốn éo, như tên vọt đến, Nhiếp Ngôn lăn mình né tránh công kích của Xà tích, nhân tiện tránh thoát Lôi điện thuật của lôi pháp, nhảy qua bên cạnh, một tiếng đùng, một đạo Thánh tài dừng ở trên người Nhiếp Ngôn.
-67.
Hệ thống: đoàn đội của ngoạn gia Tố Yên công kích ngài, ngài có thời gian ba mươi phút phòng vệ chính đáng.
Thương tổn thật cao, Nhiếp Ngôn trong lòng cả kinh, lại là lăn mình tránh Áo Pháp hỏa cầu bay tới, một cỗ khí tức nguy hiểm từ sau lưng xuyên đến.
Là tặc!