Mục lục
Võng Du Đạo Tặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Nhiếp Ngôn huynh đệ nhãn lực thật tốt, có thể tìm được vị trí tốt như thế!

Hoàng Hôn bội phục nói, hắn hiểu biết rộng rãi hơn so với đám người Vũ Lam, Bạch Khai Thủy nhiều lắm, dù sao cũng thường xuyên đi theo lão đại Hồ Ly Bán Tỉnh hạ phó bản cấp Khó khăn, một ít kỹ xảo đối phó với phó bản, không thể nào không biết.

- Ngươi nói xem, hắn có dụng ý gì?

Vũ Lam tuy rằng thân là đội trưởng, nhưng đoàn đội bọn họ chỉ là đoàn đội trung lưu, đối với chuyện hạ phó bản không phải rất tinh thông, nếu không cũng sẽ không ở phó bản Thụ yêu lâm cấp Đơn giản diệt đoàn.

- Hạ phó bản, có công việc hàng đầu là tìm được một vị trí thích hợp, công kích một con quái trong bầy quái vật, hấp dẫn chỉ một hai quái từ trong bầy tách ra, sau đó tiêu diệt từng bộ phận của bầy quái vật, bình thường đều là từ Đạo Tặc lấy nỏ tiễn làm công việc này. Bây giờ nói vậy các ngươi đều biết. Phía trước kia mười tám con Thụ yêu cách nhau rất gần, một khi quấy nhiễu một con Thụ yêu trong đó, con khác cũng sẽ theo đuôi mà tới, đây chính là phó bản độ khó cấp Chuyên gia, ngay cả cửa ải nhỏ cũng đã khó đối phó như vậy. Vừa rồi ta quan sát, tìm không thấy vị trí thích hợp hành động, đến khi Niết Viêm huynh đệ đi đến trên chạc cây ta mới sáng tỏ thông suốt, nơi đó là vị trí tốt nhất, nếu không có nhãn lực tuyệt hảo thì tìm không ra đâu! Trong đoàn đội chúng ta nếu có Đạo Tặc như vậy, tỷ lệ sống sót ở trong phó bản ít nhất có thể tăng 30% trở lên.

Hoàng Hôn giải thích nói, không chút nào che dấu tôn sùng với Nhiếp Ngôn.

Vũ Lam trầm mặc không nói, nàng nghĩ mình có năng lực dẫn dắt một đoàn đội tốt, hóa ra ý tưởng này vẫn là có chút ngây thơ.

Lúc Yểu Yểu nhìn về phía Nhiếp Ngôn, trong đôi mắt xuất hiện một tia sáng kỳ dị, địa vị Nhiếp Ngôn ở trong cảm nhận của nàng đã tăng lên rồi, ngoài trừ Vũ Lam tỷ là một người khiến nàng nàng bội phục nhất.

- Nhưng mà, mặc dù tìm được vị trí tốt nhất, phải hấp dẫn ít Thụ yêu tách khỏi đoàn, là khảo nghiệm nhãn lực và nhạy bén của Đạo Tặc, nếu như hơi lệch một chút thì sẽ dẫn tất cả Thụ yêu đến đây, có thể là một lần dẫn đến diệt đoàn. Mặc dù là những Đạo Tặc tinh anh, cũng rất khó làm được hoàn hảo mà không có sai lầm.

Hoàng Hôn nhìn về phía Nhiếp Ngôn, có chút căng thẳng nói.

Nhiếp Ngôn đứng ở giữa chạc cây, đeo chủy thủ ở bên hông lấy nỏ tiễn ra, cầm lên cánh tay trái, thông qua thước ngắm nhìn về đám Thụ yêu hoạt động ở phía trước, trán chảy ra một dòng mồ hôi nóng, lúc này Nhiếp Ngôn cũng đang căng thẳng tới cực điểm, trên tay hắn đang nắm chính là tánh mạng toàn đoàn mười chín người!

Không khí như ngưng trệ, Nhiếp Ngôn chỉ cảm thấy chung quanh trống rỗng, trước mắt chỉ còn lại chiếc nỏ trong tay và mục tiêu trong thước ngắm.

Thời gian từng giây từng giây trôi qua, hắn còn đang chờ đợi cơ hội.

Đại đa số Thụ yêu đều là yên lặng ở tại chỗ, ngẫu nhiên mới có một hai con Thụ yêu đi lại một chút, khoảng cách mỗi con Thụ yêu, chỉ có khoảng hai thước, đây là một khoảng cách cực kỳ nguy hiểm.

Mười tám người phía sau, đều đang chăm chú nhìn vào nhất cử nhất động của Nhiếp Ngôn, trước đó bọn họ còn không có cảm giác gì, mãi đến lúc nghe Hoàng Hôn giải thích, bọn họ mới biết mạng sống bọn họ đều đặt ở trong tay Nhiếp Ngôn, một khi bị Thụ yêu phía trước phát hiện bao vây bọn họ lại, phó bản Thụ yêu lâm là khép kín, bọn họ có thể chạy trốn đến đâu chứ?

Nhiếp Ngôn đứng ở trên chạc cây, nâng nỏ tiễn vẫn không nhúc nhích, giống như một pho tượng đứng im.

Thời gian giống như dừng lại ở giây phút này.

Mắt Nhiếp Ngôn, thước ngắm còn có Thụ yêu ở phía xa, hình thành một đường thẳng.

Trong rừng thỉnh thoảng có một cơn gió thổi qua, lá cây hạt mưa rơi xuống như một con bướm bay nhanh.

Nhiếp Ngôn nhìn lướt qua lá rụng bị thổi đi theo gió, tốc độ gió trung bình.

Nhiếp Ngôn đột nhiên nâng nỏ tiễn lên, bóp cò, nỏ tiễn run lên dữ dội, sau khi bắn xong một mũi tên, phương hướng đột nhiên bị lệch, sưu sưu sưu, ba mũi tên bắn ra bay nhanh, phương hướng ba mũi tên ở bay trên không trung, lại không phải một đường thẳng, mà là phân biệt bắn về ba phương hướng.

- Xong rồi, tay Niết Viêm huynh đệ đã run rồi!

Hoàng Hôn trong lòng cả kinh nói, phải biết rằng, trong nháy mắt bắn ra nỏ tiễn kia, tay tuyệt đối không thể run, không thể căng thẳng, một chút sai lầm liền có khả năng toàn đoàn sẽ bị diệt.

Người bắn ra một mũi tên này, mặc kệ chức nghiệp gì, đầu tiên phải qua được tố chất tâm lý, bởi vì một mũi tên này, quyết định vận mệnh toàn đoàn, dưới loại lực tâm lý độ cao như thế, mặc dù là lão làng kỹ thuật cao siêu, cũng có khả năng bởi vì căng thẳng mà dẫn đến sai lầm, kết quả của sự sai lầm đó là diệt đoàn không thể cứu vãn.

Xem ra tố chất tâm lý của Nhiếp Ngôn không được tốt, Hoàng Hôn thầm nghĩ.

Nghe được lời Hoàng Hôn, tim mọi người trong đoàn đều nhảy lên.

- Bạch Khai Thủy chuẩn bị, đứng ở vị trí 289. 288. 212!

Sau khi Nhiếp Ngôn bắn mũi tên ra, cũng không xem ba mũi tên kia đến tột cùng có bắn chuẩn không mà quay đầu nhảy từ trên chạc cây xuống dưới, hướng đoàn đội bên này chạy tới.

Đám người Hoàng Hôn nhìn về phía Thụ yêu hoạt động bên kia, mũi tên thứ nhất xuyên qua giữa đám Thụ yêu, cắm vào trên một thân cây ở phía xa, mũi tên thứ hai cắm vào trên thân cây ở phía tây, đều không có bắn trúng Thụ yêu, hai mũi tên xuyên qua vỏ cây phát ra hai tiếng đốc đốc trầm đục, kinh động Thụ yêu ở gần đó, có hơn mười con Thụ yêu đi qua phía nơi phát ra thanh âm tìm kiếm.

Còn lại mũi tên kia bắn lên trên người một con Thụ yêu gần nhất, hai Thụ yêu phát hiện Nhiếp Ngôn, giương nanh múa vuốt địa nhào đến chỗ Nhiếp Ngôn bên này.

Hai Thụ yêu này rất nhanh tách khỏi chỗ Thụ yêu tụ tập, chỉ có chúng nó đuổi theo phía sau Nhiếp Ngôn.

Chỉ dẫn hai, không có kinh động Thụ yêu khác!

- Thật lợi hại, kỹ thuật như thần.

Hoàng Hôn thán phục nói, những người khác không thấy rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, chỉ có hắn thấy rõ ràng, Nhiếp Ngôn cầm trên tay là một chiếc nỏ liên phát, ba mũi tên phân biệt bắn trúng ba vị trí khác nhau, hai mũi tên trước đó dẫn dắt Thụ yêu khác rời đi, một mũi tên còn lại dẫn hai Thụ yêu đến đây. Vừa rồi lúc Nhiếp Ngôn sử dụng nỏ tiễn, cũng không phải tay run mà là khi bắn đột nhiên thay đổi phương hướng bắn! Loại kỹ xảo cao siêu này, hắn chỉ được nghe tới trong truyền thuyết.

Một chiếc nỏ tiễn như nhau, thay đổi người sử dụng, hiệu quả hoàn toàn khác nhau!

Hoàng Hôn lén lút thu lại đoạn video này, loại video này chưa được người đó đồng ý, không thể công bố trên website, nhưng mà có thể ở lưu truyền giữa bằng hữu, hắn cảm thấy cần phải cho Hồ Ly lão đại xem.

Thế nào gọi lại Đạo Tặc đỉnh cấp!

Toàn bộ quá trình dẫn quái này, hoàn toàn có thể được đại đa số Đạo Tặc coi như là sách giáo khoa mà sử dụng.

Chỉ đối phó hai Thụ yêu, cũng không phải chuyện khó khăn gì, vị trí Bạch Khai Thủy đứng, ngăn lại một con Thụ yêu, Nhiếp Ngôn một chiêu Kích vựng, trúng con Thụ yêu đuổi theo ở sau người, phía sau cận chiến toàn bộ xông tới, Pháp Sư ma pháp đồng loạt bắn, oành oành oành, ma pháp dừng ở trên người Thụ yêu đều nổ tung.

Cánh tay Thụ yêu quét ngang, đánh lui đám cận chiến. Bạch Khai Thủy hét lớn một tiếng, bản thân không lùi lại, một chiêu Thuẫn kích.

- Yếu quyết của Thuẫn Chiến Sĩ, xung phong không nhất định phải mạnh mẽ, nhưng nhất định phải vững, mặc kệ là lúc nào, trọng tâm không thể hướng về trước.

Nhiếp Ngôn nhìn thoáng qua tư thế Bạch Khai Thủy công kích, nói thật kỹ thuật Bạch Khai Thủy coi như không tệ, nhưng với cao thủ trong cảm nhận của Nhiếp Ngôn vẫn là kém hơn vài tầng.

Trên thực tế, kiếp trước người mạnh hơn so với Nhiếp Ngôn chỗ nào cũng có, hiện tại mọi người đều chỉ mới tiến vào du hí, các loại chiến đấu kỹ xảo còn đều đang trong quá trình mò mẫm quen thuộc, mà Nhiếp Ngôn thì khác hắn chơi Đạo Tặc mười năm, các loại kỹ xảo chiến đấu sớm thuộc nằm lòng, có một câu nói là hay làm khéo tay trải qua mười năm lắng đọng lại, kỹ xảo của Nhiếp Ngôn đã vượt qua xa bất cứ ngoạn gia nào hiện tại. Nhiếp Ngôn hiện tại thi triển những kỹ xảo đó đủ khiến người ta mở rộng tầm mắt rồi, mười năm sau thì cao thủ nào cũng đều làm được. Một ít kỹ xảo chân chính có độ khó cao, Nhiếp Ngôn cũng không nắm chắc thi triển ra được, đây mới là tuyệt kỹ chân chính!

Bạch Khai Thủy điều chỉnh lại tư thế công kích, trước đó hắn đối với Nhiếp Ngôn thế nào cũng không phục, nhưng thủ đoạn vừa rồi của Nhiếp Ngôn thể hiện, tuy rằng không thấy rõ nhưng mà quả thật đã làm hắn chấn động, trong lòng tự nhiên đưa Nhiếp Ngôn lên hàng ngũ siêu cấp cao thủ, đối với lời Nhiếp Ngôn nói lại rất tin không hề nghi ngờ.

Sau khi Bạch Khai Thủy điều chỉnh lại tư thế đứng, BOSS công kích tuy rằng hung mãnh, nhưng hắn đứng càng ổn định, bộ pháp càng vững vàng, áp lực thừa nhận lập tức giảm bớt không ít.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK