Mục lục
Võng Du Đạo Tặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhiếp Ngôn nhìn qua Ngọc bổn mạng của nữ hoàng Phỉ Na Tư trong ba lô. Không biết tác dụng của nó sẽ thế nào đây. Mà trước cứ đi chiếu cố địa huyệt lĩnh chủ cái đã. “Bên đấy các ngươi thu thập được mấy tờ nhật ký tàn phiến rồi?” Nhiếp Ngôn hỏi. Mấy tờ nhật ký cũng là một phần manh mối nhiệm vụ. “Đây có ba tờ, thêm hai cái thu được lúc trước. Vừa đủ hợp thành nhật ký nguyên vẹn rồi” Thôi Xán Đao Quang trả lời. Đoạn đường bọn hắn vừa đi qua, đã xử lý sạch sẽ quái, mặt khác còn mở mấy cái rương mới rơi ra được 3 tờ nhật ký tàn phiến.

Thôi Xán Đao Quang share nội dung 3 tờ tàn phiến hắn vừa nhặt được. “Tuy biết rõ nữ hoàng Phỉ Na Tư chỉ cần thể xác nơi ta, ta vẫn cam tâm tình nguyện. Tuy ta chỉ là một địa huyệt nhân hèn mọn, nhưng ta nguyện kính thân hình cùng sinh mệnh vô dụng này cho nàng. Chỉ là để chứng minh tình yêu của ta đối với nàng, nữ hoàng Phỉ Na Tư tôn kính. Đêm đông giá rét dài dằng dặc, linh hồn và thể xác ta rời trần thế, liệu nàng có nhớ hay không tên địa huyệt nhân ngu ngốc này?” Đây là nội dung ba tờ nhật ký tàn phiến cuối cùng.

Những tờ nhật ký này, thu thập có vẻ rất dễ dàng. Nhưng trong đó tựa hồ còn ẩn tàng không ít bí mật cần phá giải. “Ta lập tức qua đây” Nhiếp Ngôn nói. Hắn dùng phương thức cũ, xuyên qua thông đạo hẹp dài, một đường chạy như điên. Rốt cục tới khu huyệt động bên này.

Hắn thấy đám Thôi Xán Đao Quang đang ngồi rải rác cắn mana. “Nhất Truy Định Tình với Aun đâu?” Hắn không thấy hai người bọn họ. “Đi trước dò đường rồi” Thôi Xán Đao Quang trả lời. Cũng chính Nhất Truy Định Tình là người đầu tiên phát hiện vị trí địa huyệt lĩnh chủ. “Đưa ta ba tờ nhật ký tàn phiến kia, ngó qua chút” 5 cái nhật ký tàn phiến ghép lại với nhau, không biết chừng sẽ phát sinh biến hóa gì đó?

Thôi Xán Đao Quang đem ba tờ nhật ký tàn phiến giao dịch cho Nhiếp Ngôn.

Giao dịch xác nhận, ba tờ tàn phiến rơi vào ba lô Nhiếp Ngôn. 5 cái tàn phiến hợp lại, một đạo vầng sáng huyễn lệ chói mắt phát ra, 5 cái tàn phiến dĩ nhiên hợp thành 1 quyển trục nguyên vẹn. Dĩ nhiên, quyển trục này bị tàn phá không mê nổi, mặt trên có chút ít văn tự mơ hồ “Bất hủ tinh hồn: Hèn mọn vi giả (người tình hèn mọn)”. Mặt khác, còn xuất hiện miêu tả thuộc tính: Có được vô tận lực lượng thần bí. Người nắm giữ vật phẩm tiếp nhận linh hồn chỉ dẫn, tìm kiếm dấu vết nữ hoàng Phỉ Na Tư. Giữ vật phẩm trong người khiến thuộc tính địa huyệt lĩnh chủ tăng gấp 3 lần (!) Hệ thống: Nữ hoàng Phỉ Na Tư đã rời đi từ ngàn năm trước. Nghe nói, nàng tới nơi xa xôi trong lòng đất, hút khô sinh mệnh của địa huyệt lĩnh chủ. Cũng ban cho hắn một linh hồn bất diệt. Bất luận giết hắn bao nhiêu lần, mỗi khi đêm tối hàng lâm, địa huyệt lĩnh chủ sẽ một lần nữa phục sinh”. Cuốn nhật ký thoạt nhìn hết sức cổ xưa, một quầng sáng năng lượng như đám bụi mờ, xoay tròn phía trên. Đây là một trong những lực lượng có thể xuyên thấu không gian.

Nhiếp Ngôn có cảm giác, cuốn nhật ký này nhất định không đơn giản như vậy, thậm chí còn có thể là manh mối dẫn tới một nhiệm vụ khác. “Như nhật ký nói, có vẻ muốn chúng ta tới thế giới dưới lòng đất. Ngươi tự đi làm nhé, chúng ta sợ là không giúp được đâu” Thủy Sắc Yên Đầu bất đắc dĩ cười khổ nói. Trước mắt, trong tất cả các chức nghiệp, xuống được thế giới dưới lòng đất họa may cũng chỉ có đạo tặc mà thôi. Mấy chức nghiệp khác mà vo ve đi xuống, chắc chắn sẽ bị thủ tự bên tà ác trận doanh đuổi giết cho đến chết.

Trước mắt trận doanh giao chiến của song phương mới chỉ giới hạn ở biên cảnh. Rất ít người chơi dám xâm nhập địa bàn đối phương. Xâm nhập càng sâu, thuộc tính càng giảm mạnh. Kiếp trước có người từng làm một bài thống kê, nếu lảng vảng quanh chủ thành trận doanh đối phương, toàn bộ thuộc tính giảm tới 20%. 20% này rõ ràng không phải chuyện đùa. Ví dụ tại chủ thành của chủ thành quốc gia bên tà ác, một người chơi ở thiện lương trận doanh cấp 50 bất quá cũng chỉ có thể bằng 1 người cấp 40 bên tà ác mà thôi.

Cho nên, mọi người ở đây, cũng chỉ có Nhiếp Ngôn mới thích hợp đi làm nhiệm vụ này. Về phần Aun, tuy gần đây có chút tiến bộ nhưng vẫn chưa đủ thành thục. Nhất Truy Định Tình thì nếu để cho nàng xuống cái nơi cả ngày âm u thâm trầm, khẳng định sẽ không ưa nổi. “Đợi qua cái quãng thời gian bận rộn này, ta sẽ xuống nhìn một cái” Nhiếp Ngôn nói. Thành thị dưới lòng đất khẳng định không ít. Muốn đi nơi nào, ít ra cũng phải mò mẫm tìm hiểu trước một chút thông tin.

Trong lúc bọn hắn đang nói chuyện phiếm, Aun và Nhất Truy Định Tình đã trở lại.

Thôi Xán Đao Quang có vẻ hơi câu nệ, đứng ngố ngố một bên. “Tình huống bên đó sao rồi?” “Bên cạnh địa huyệt lĩnh chủ còn có mười mấy con địa huyệt nhân thủ vệ cấp tinh anh. Không những thế vòng ngoài cũng có 5-600 thủy tinh địa huyệt nhân du đãng nữa” Nhất Truy Định Tình vừa nói, vừa liếc qua Thôi Xán Đao Quang bên cạnh.

Nhiếp Ngôn vỗ vỗ vai Thôi Xán Đao Quang cười cười nói” “Đừng có bày ra cái bộ dạng như tiểu cô nương thế chứ!” Cái gọi là vỏ quýt dầy có móng tay nhọn. Thôi Xán Đao Quang một đời anh hùng. Kiếp trước phong vân một cõi, coi như so với đám đỉnh cấp tinh anh cũng lọt vào top đầu. Kiếp này ở trong Ngưu Nhân Bộ Lạc, cũng vẫn là hô phong hoán vũ, ngày thường quyết đoán, hành sự không chút ướt át bẩn thỉu. Làm thế nào, cứ đối mặt với Nhất Truy Định Tình là lại như chuột thấy mèo. Âu cũng là số sợ vợ. “Chúng ta cùng qua bên kia xem đã”. Một đám người tiến sâu vào bên trong. Phía trước càng ngày càng rộng rãi. Ngẩng đầu nhìn lên, từng chùm dài thạch nhũ rủ xuống, dài tới 5, 6 thước, chiếm diện tích mấy ngàn mã. Nghiễm nhiên hình thành một kỳ quan dưới lòng đất.

Địa huyệt lĩnh chủ xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Nó cao tới 5, 6 mã, cả người to lớn như một con viễn cổ cự thú, xung quanh còn có vô số địa huyệt nhân thủ hộ. Thoạt nhìn có chút đồ sộ.

Một đoàn quái như vậy, lại tụ tập cùng một chỗ. Muốn đem chúng từng bước dẫn ra là việc vô cùng phiền toái. “Chúng ta đối phó nó thế nào giờ?”

Một đám đội viên bên cạnh đang suy tư, tìm phương pháp đối phó địa huyệt lĩnh chủ.

Trong lúc đó, Nhiếp Ngôn ngước lên, nhìn một mảng thạch nhũ đang rủ xuống. Có vẻ như có chỗ đặt chân. Bất quá nếu Nhiếp Ngôn có ý định dùng cung tiễn bắn chết hết đám địa huyệt nhân này. Sợ là vô cùng khó khăn. Không biết đến năm tháng nào mới có thể xử lý hết. Hơn nữa nếu hắn dùng từng mũi tên như vậy bắn, tuyệt đối không thể nào xử lý nổi địa huyệt lĩnh chủ. Tốc độ hồi máu của nó rất nhanh, hơn nữa nó còn có hiệu ứng phòng xuyên thấu nữa.

Đột nhiên, trong đầu Nhiếp Ngôn nảy ra ý tưởng. Đó là bản thân hắn không thèm đi lên, nhưng vác tên Đường Nghiêu lên đó là được rồi. Tuy Đường Nghiêu cũng không thể mài chết địa huyệt lĩnh chủ, nhưng lại có thể dùng skill AOE, xử lý sạch toàn bộ đám quái bên cạnh.

Đem ý tưởng nói cho mọi người, nhãn tình Đường Nghiêu lập tức sáng lên: “Không chắc chắn là thành công, nhưng ta nhất quyết phải thử phát.” Nhiếp Ngôn giao dịch Ba hành giả giới chỉ và Chức ti giả chi giới cho Đường Nghiêu, mà Đường Nghiêu thì đã dùng Ba hành giả giới chỉ khá nhiều rồi, cũng coi như quen tay. Còn chức ti giới chỉ thì mang tính chất bảo hiểm cho hắn.

Đeo ba hành giả giới chỉ và Chức ti giả chi giới lên tay. Đường Nghiêu kích hoạt kỹ năng, thuần thục bò lên trên huyệt động.

Mọi người từ dưới nhìn theo. Đường Nghiêu tựa như một con nhện, bò lồm cồm trên đỉnh huyệt động. “Này cũng được à…” Tất cả mọi người trố mắt ra nhìn.

Đường Nghiêu hai chân quặp chặt cột đá, thân thể từ từ vững vàng hạ xuống trên một thạch nhũ.

Còn áo thuật tinh linh của Đường Nghiêu, theo chỉ thị của hắn, đứng cùng một chỗ với đám người Nhiếp Ngôn. “Sao rồi?” Nhiếp Ngôn hỏi trong kênh trò chuyện mật của nhóm. “Có thể đứng vững vàng, đương nhiên có thể phóng thích ma pháp!” Đường Nghiêu trả lời. Ngay sau đó hắn bắt đầu ngâm xướng chú ngữ, chớp mắt thời gian, hỏa nguyên tố từ khắp nơi ùn ùn kéo tới, bao quanh người hắn.

Từng đám mây đỏ rực, bao phủ phía trên bầy địa huyệt nhân, ngay sau đó, từng đạo hỏa cầu bắt đầu nã xuống, ầm ầm binh, hỏa cầu đập xuống, từng mảng thương tổn cực lớn phiêu khởi trên không trung. Đám địa huyệt nhân lập tức loạn thành một đoàn. Nhưng chúng lại không tìm thấy địch nhân công kích bọn chúng ở đâu.

Sảng khoái!

Đường Nghiêu hưng phấn tru lên một tiếng. Dùng toàn bộ ma pháp xuất ra. Tất cả đều là skill AOE, từng tầng từng tầng nã xuống mặt đất. Chớp mắt thời gian, đám địa huyệt nhân liền bị quét đi một mảng lớn, trên mặt đất la liệt thi thể.

Sức mạnh ma pháp của Đường Nghiêu là tương đối kinh khủng. Có rất ít quái chịu nổi nguyên đợt skill AOE của hắn. Đem ra so sánh thì sức mạnh ma pháp của hắn tương đương với cao cấp ma pháp, không sai biệt lắm!

Skill AOE không hề gián đoạn. Năm sáu cái skill cùng nhau bay xuống. Phạm vi đã xa xa vượt qua cao cấp ma pháp rồi. Vô địch ma pháp phong bạo, không khỏi làm cho mọi người phải líu lưỡi.

Từng mảng từng mảng thủy tinh địa huyệt nhân bị xử lý, hơn mười mấy tinh anh thủ vệ địa huyệt cũng dần không chịu nổi. Địa huyệt lĩnh chủ dính skill của Đường Nghiêu, huyết lượng cũng tụt mất một tia, nhưng rất nhanh đã hồi lại đầy ắp.

Nhìn đám thủy tinh địa huyệt nhân bị dọn sạch với tốc độ khủng bố, ai nấy tròn mắt ngạc nhiên. Vốn là bọn hắn còn cho rằng, muốn chậm rãi mài hết đám thủy tinh địa huyệt nhân này ít cũng phải mất bốn đến năm giờ. Một lượng quái khổng lồ và một quá trình dài dằng dặc, không ngờ sau khi sử dụng phương pháp của Nhiếp Ngôn, chỉ trong vòng 10 phút đã được thanh lý sạch sẽ.

Chớp mắt thời gian tiếp theo, lần lượt từng tinh anh địa huyệt thủ vệ ngã xuống.

Trang bị bạo ra trên mặt đất sáng lập lòe khắp nơi, làm cho người nhìn vào phải hoa mắt.

Đợi Đường Nghiêu đình chỉ xài skill AOE, xa xa trên bãi đất trống, chỉ còn vài con tinh anh thủ vệ địa huyệt tàn huyết và địa huyệt lĩnh chủ còn đứng.

Tiếp đó, Đường Nghiêu lại bắt đầu dùng đơn thể ma pháp, xử lý mấy con tàn huyết thủ vệ này.

Cuối cùng, trên trận chỉ còn mỗi địa huyệt lĩnh chủ đứng chơ vơ. Việc đối phó nó cũng trở nên dễ thở hơn nhiều.

Một đám đội viên, qua chuyện này mới nhận thức được giá trị của vật phẩm đặc thù. Nguyên cả đám ai cũng dâng lên vài phần tâm tư, đợt này về phải kiếm nhiều vật phẩm đặc thù một chút.

Đặc thù vật phẩm tương đối hiếm thấy. Nhưng bởi vì tác dụng và giá trị không rõ ràng. Trên thị trường đôi khi ngẫu nhiên gặp phải một hai kiện đặc thù, giá cả thậm chí chỉ có một hai kim tệ. Nếu là vận khí tốt mà nói, đụng được hàng giá rẻ như thế, nhất định phải xúc gấp. Còn có chút đội viên tiếc nuối không thôi. Bọn hắn từng gặp qua trên thị trường rất nhiều vật phẩm đặc thù, giá lại thấp. Chẳng qua bọn hắn không thèm để ý, liếc mắt rồi bỏ qua. Tuy nhiên, mọi người cũng tự biết, đem một kiện vật phẩm đặc thù sử dụng đến hiệu quả, trình độ như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có Nhiếp Ngôn mới làm được mà thôi. “Ta đi dẫn quái, các ngươi chuẩn bị sẵn sàng nhé” Nhiếp Ngôn vừa nói, vừa lao về phía địa huyệt lĩnh chủ.

Đám Thôi Xán Đao Quang lập tức tản ra, chuẩn bị tốt trận thế, đón đánh địa huyệt lĩnh chủ.

Trong khi đó, Nhiếp Ngôn tiến tới đủ phạm vi. Hắn nâng Kỵ sĩ Đa La chi kỵ xạ nỗ lên, sưu sưu sưu, 5 đạo mũi tên bay về phía địa huyệt lĩnh chủ, đập lên người nó.

Soạt soạt soạt. Liên tục 5 âm thanh trầm đục vang lên. Địa huyệt lĩnh chủ rống giận, gầm lên một tiếng như sơn hô hải khiếu (núi thở biển gầm). Cả động quật kịch liệt chấn động, tựa như sắp sửa sụp xuống.

Ngay sau đó, nó quay đôi mắt đỏ lòm về phía Nhiếp Ngôn, bàn chân chợt động, vọt về phía hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK