“Khoa Lâm Đặc tiên sinh, ta có một việc muốn nhờ ngươi.” Nhiếp Ngôn nói. Trang trí trong cửa hàng sủng vật vẫn giống như trước kia, khắp nơi đều là lồng sắt. Không biết phòng khách riêng của cửa hàng sủng vật mà Quách Hoài nói đi như thế nào. Nhìn quanh bốn phía, ở phía sau mấy cái lồng sắt, trong góc đại sảnh, có một cái cửa nhỏ, đi thông phòng khách riêng, nhưng phòng khách riêng là khu vực tư nhân, Nhiếp Ngôn không thể tùy ý xâm nhập, chỉ có thể hỏi thăm thông qua...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.