Không cần mở mắt ra, Phong Thanh Thanh liền biết lại là một người bị tướng mạo của Dư Duẫn Thần mê hoặc. Anh trưởng thành như vậy, thế nhưng không làm một ít ngụy trang đã ra ngoài? Tiếp theo, Phong Thanh Thanh nghe thấy tiếng ly va chạm với bàn. “Thưa ngài, ngài còn cần cái gì nữa không?” Giọng nói của cô tiếp viên lại vang lên. “Không cần đâu. Cám ơn.” Dư Duẫn Thần cũng không ngẩng đầu lên nói. Nữ tiếp viên hàng không kia còn muốn nói chuyện với anh, lại phát hiện Dư Duẫn Thần đang đọc
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.