Phong Thanh Thanh làm sao mà không hiểu ý tứ nhở kia của anh, đơn giản là tạo chút cơ hội cho người anh em tốt của mình mà thôi. Cô cũng không vạch trần, hùa theo nói: “Trần Chanh, cậu đợi lát nữa về với Dương Thời đi. Tớ còn phải đi mua chút đồ. Sau này lại gặp cậu nha.” Nói xong, cô nháy mắt với Trần Chanh. Trần Chanh lập tức hiểu ra. Nhưng, cô cũng không từ chối, nói: “Được.” Dương Thời cảm thấy mình hơi hồi hộp. Lần trước khi đưa Trần Chanh về trường học thì không thấy
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.