Trong lúc nhất thời, Lâm Xuân Bình không nói ra được cảm xúc trong lòng mình. Nhẹ nhõm. Hả giận. Cười trên nỗi đau của người khác. Bà chỉ cảm thấy trong lòng rất bình tĩnh, như là nghe thấy một chuyện không liên quan đến mình. Nếu là nửa năm trước, chắc chắn bà sẽ cảm thấy vô cùng hả giận, nhưng trải qua nửa năm này, bà không có ý hận gì với Triệu Đức Hội nữa, bây giờ bà ăn ngon mặc đẹp, ngoại trừ thỉnh thoảng nhớ tới con trai và Phong Thanh Thanh ra, bà rất ít khi nhớ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.