“Lãng mạn có tác dụng gì?” Trần Xuân Hạnh cười nhạo, không tự giác lấy tay che má trái của mình, ý tứ châm biếm trong lời nói vô cùng nặng: “Sau khi đánh một trận xong, cũng chẳng còn lãng mạn gì đó nữa.” “Đúng rồi.” Dương Lật đồng ý, gật đầu: “Đánh xong thì cũng chẳng còn gì. Thanh Thanh, có phải là cậu bị đánh rồi, cho nên, anh ấy mới tặng hoa đền bù cho cậu không?” Dương Lật cảm thấy lửa trong bụng mình sắp bùng phát. Trong cả phòng, cô ấy là xinh nhất, kết quả,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.