“Con chỉ cần đánh tên đó là được. Triệu Đức Hội này, không phải là thứ tốt đẹp gì. Chúng ta không cần tài sản của ông ta.” Phong Kiến Thiết nói. “Vâng.” Phong Thanh Thanh lại trả lời, sau đó để tránh cho mẹ nuôi quá đau lòng nên đã chuyển chủ đề. Dư Duẫn Thần trở về nhà ngủ một giấc, hôm sau đi làm rất sớm. Dương Thời vừa tăng ca xong, vuốt hai mắt, đang chuẩn bị trở về nhà, thấy dáng vẻ tràn đầy sức sống của Dư Duẫn Thần, chẹp một tiếng, hỏi: “Coi như anh bỏ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.