Mục lục
Hôn ý triền miên: vợ yêu của tổng tài rất thích
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

52246.



Lần trước khi anh ấy nằm viện, chính là cô ở bên cạnh, nhưng mà.....





“Lần này là Lâm Miễu đi cùng em đến, em để cô ấy một mình ở trong khách sạn không ổn lắm, em có thể hôm nay ở lại muộn một chút, sau đó ngày mai sớm đến đây, anh ngày mai muốn ăn sáng cái gì?”





“Cháo trắng là được rồi, nếu như có thể, mua thêm bánh bao có nhân” Tống Nghị Nam nói





Trì Ngữ Mặc nếu từ chối anh ấy rồi, cũng khá không tốt, trước đây đồng ý chăm sóc anh ấy, không có làm được, lần này anh ấy mở lời rồi, cô cũng không có làm được, “xin lỗi à”





Tống Nghị Nam cười, “xin lỗi cái gì, en nói là đúng rồi, là anh không chịu suy nghĩ, khiến em khó nghĩ rồi, bởi vậy nói xin lỗi phải là anh”





Tống Nghị Nam mở máy tính lên, “đến đây nhìn xem”





Trì Ngữ Mặc rướn đầu qua đó, nhìn thấy trên màn hình máy tính của Tống Nghị Nam là phiên bản hoạt hình 3D hình ảnh của cô





Dáng điệu cô cười, dáng vẻ cô khóc, điệu bộ cô nũng nịu, khi cô tức giận, vẻ bi thương





“Anh tại làm sao tạo nên cái này à?” Trì Ngữ Mặc không hiểu





“Khi nào nhớ em, thì thiết kế nên, giống như là em ở bên cạnh anh vậy, anh có thể sẽ đưa hình tượng của em vào trong trò chơi games”





“Đừng, người sợ nổi tiếng lợn sợ béo mập, em không muốn bị người biết” Trì Ngữ Mặc ngăn chặn nói





“Được, đều nghe theo em, cho em nghe bài hát” Tống Nghị Nam đôi tai nghe, nhét vào trong tai của Trì Ngữ Mặc, mở nhạc lên





“Ừm, hay thật” Trì Ngữ Mặc kinh ngạc nhìn anh ấy, “anh hát à?”





“Nhạc, lời hát, diễn hát đều là anh, vì em mà làm, thích không?” Tống Nghị Nam hỏi





Trì Ngữ Mặc ngước nhìn anh, dường như nhìn thấy thời thiếu niên tỏa sáng tài hoa của Tống Nghị Nam





Cô có lúc cũng khá hiếu kỳ, anh ấy ưu tú như thế, làm sao mà nhìn sang đứa trẻ hoang dã như cô chứ





Cô lấy xuống tai nghe, “nếu như phát hành ra ngoài, em cảm thấy, anh có thể phát triển phương diện ca sĩ này”





“Vậy thì phải xem em rồi, em nếu như muốn anh trở thành ca sĩ, anh sẽ trở thành ca sĩ, em nếu như không muốn, anh sẽ không trở thành vậy” Tống Nghị Nam ánh mắt nhìn chằm chằm cô nói





Trì Ngữ Mặc thật sự cảm thấy Tống Nghị Nam nuông chiều cô, kiểu chiều chuộng vô pháp vô thiên, cứ như thế này cùng với Tống Nghị Nam bắt đầu, cả đời ở bên nhau, cũng là tốt





Cô tin ràng về sau đợi khi bọn họ có con cái rồi, anh ấy cũng sẽ rất yêu con cái bọn họ





“Em sợ anh sau khi trở thành ca sĩ rồi, người thích anh quá nhiều nữa, em sẽ có cảm giác khủng hoảng” Trì Ngữ Mặc trầm giọng nói





“Không quản bao nhiêu người thích anh, anh thích, vĩnh viễn chỉ có một mình em” Tống Nghị Nam bày tỏ





Cô tin tưởng vậy, bởi vì, anh suýt chút nữa vì cô mà chết rồi, thâm tình này, không thể giả tạo





Cô không có nói thêm nữa, Tống Nghị Nam từ từ tiến sát lại gần cô





Cô cũng không có lẩn tránh, đôi môi của anh ấy chạm lên mặt cô





Trì Ngữ Mặc có chút hoảng loạn, bọn họ trước đây tuy có yêu đương qua, nhưng hồi đó nắm tay thôi đều ngượng ngùng





Anh hôn lên mặt của cô, không có dừng lại, nâng cằm của cô lên





Trì Ngữ Mặc nhìn thẳng về phía anh, đụng phải đôi mắt si mê của anh ấy, ánh mắt bị khóa chặt





Đôi môi của anh ấy chạm lên bờ môi của cô, rất nhẹ nhàng, giống như là ngọn gió thổi thoáng qua trên mặt hồ





Anh sợ làm tổn thương đến cô, cũng sợ gây giật mình cô, hôn nhẹ đều cũng rất cẩn thận





Lâm Miễu đẩy cửa ra, nhìn thấy bọn họ đang hôn nhau, giật bắn mình lẩn tránh ra ngoài





Trì Ngữ Mặc nghe thấy tiếng cửa, đỏ mặt lùi lại, “cái này, bạn em đợi em lo lắng rồi, em cùng với cô ấy ra ngoài ăn cơm trước à”





Tống Nghị Nam nhìn Trì Ngữ Mặc chạy ra ngoài, lo lắng nói: “chậm chút, đừng ngã đó”





Trì Ngữ Mặc không có quay đầu lại, ra khỏi cửa





“Chậm chút, đừng ngã đó” Lâm Miễu học theo kiểu Tống Nghị Nam nói, “tớ làm sao cảm thấy, anh ta nuông chiều cậu như đứa trẻ vậy à”





“Anh ấy lớn hơn tớ một chút, hồi nhỏ đã như thế rồi, tớ ở trước mặt anh ấy giống như đứa trẻ không lớn, anh ấy còn giống bố tớ hơn cả bố tớ, hồi nhỏ họp phụ huynh, bố tớ không vui vẻ gì muốn đi, đều là anh ấy đi thay” Trì Ngữ Mặc giải thích





“Nghe thật lãng mạn à, người đàn ông như vậy mang đến cho tớ một người à” Lâm Miễu ngưỡng mộ nói





Trì Ngữ Mặc cũng nhớ lại chuyện hồi nhỏ





Cô thường xuyên giấu diếm chạy vào trong phòng của Tống Nghị Nam, ngủ cùng với anh ấy, nhớ có một lần, cô lần đầu kinh nguyệt đến, không hiểu, chảy máu ra, dính lên trên chăn của anh ấy, bộ đồ trên giường đều bị dính





Anh nhìn thấy cô chảy máu, lo lắng vô cùng, cứ muốn xem vết thương





Cô không cho anh xem, anh cõng cô đến bệnh viện khám, sau đó, mới biết rằng, cô là đến kinh nguyệt rồi





Trong thời cổ đại, phụ nữ đến kinh nguyệt, càng có thể cùng chồng động phòng rồi





Sau lần đó, cô không còn ngày ngày ngủ cùng với Tống Nghị Nam nữa, cũng có chút tình cảm nam nữ không rõ ràng, thích Tống Nghị Nam.....





“Tiểu Mặc, Tiểu Mặc” Lâm Miễu gọi mấy tiếng





Trì Ngữ Mặc hoàn lại hồn





“Nghĩ cái gì vậy, nhập thần như thế” Lâm Miểu hích bả vai với Trì Ngữ Mặc





“Chuyện hồi nhỏ” Trì Ngữ Mặc bình thản nói





“Đúng rồi, cái này, nụ hôn có cảm giác gì à?” Lâm Miễu hiếu kỳ hỏi





“Á?” Trì Ngữ Mặc có chút gượng gạo, “cái đó, có thể tùy theo đối tượng nói, có chút không giống ngau à”





“Còn có không giống nhau, không giống nhau cái gì, cậu nói cho tớ à”





“Nghị Nam, cho tớ cảm giác rất an tâm, tớ không hề sợ hãi, trong lòng cũng rất yên tĩnh, ôn hòa, giống như nụ hôn này, là thuận theo tự nhiên, trong phạm vi an toàn tớ có thể tiếp nhận, nhưng, nụ hôn của Lôi Đình Lệ thì.....” Trì Ngữ Mặc ngừng lại một chút





“Nụ hôn của Lôi Đình Lệ như thế nào?” Lâm Miễu truy hỏi





“Trong đầu của tớ đưa ra phản ứng là nguy hiểm” Trì Ngữ Mặc bình tĩnh nói





“Lôi Đình Lệ thực sự là một người rất nguy hiểm, anh ấu giống như là thuốc kịch độc, tớ rất hiếu kỳ, anh ta sẽ yêu một người phụ nữ như thế nào” Lâm Miễu đánh giá Trì Ngữ Mặc, lấp lửng nói hai câu





“Đó không có liên quan đến chúng mình rồi, đi, tớ đưa đậu đi ăn đặc sản của Tần Châu” Trì Ngữ Mặc kéo Lâm Miễu đi





Khi đang ăn, Trì Ngữ Mặc gọi thêm món thịt xào ngó sen, cháo lá sen, chút nữa mang đến cho Tống Nghị Nam





“Cậu và Tống Nghị Nam sau khi quen nhau, còn đến nhà bà nội Lôi Đình Lệ làm nữ giúp việc nữa không?” Lâm Miễu có chút suy nghĩ hỏi





“Phải đi, tớ và bà nội ký hợp đồng, cần phải làm một năm, bà nội đối với tớ rất tốt, lần này tớ xảy ra chuyện, gọi điện thoại cho bà, bà lập tức kêu người đến cứu tớ. Tớ lần này trở về, nhât định sẽ làm việc tốt, báo đáp ân tình của bà nội” Trì Ngữ Mặc nhận định nói





“Vậy thì cậu và Lôi Đình Kệ không phải là nhìn lên không gặp cúi đầu gặp” Lâm Miễu lo lắng





“Không phải à, thứ nhất, Lôi Đình Lệ không thế nào đến nhà bà nội, thứ hai, tớ nếu như bởi vì đi công tác, thì không cần đến nhà bà nội, thứ ba, anh ta có bạn gái, tớ có bạn trai, nói thêm, tớ cũng đã đều nói rồi, anh ta bây giờ chắc hoàn toàn từ bỏ tớ rồi, trong lòng tớ hiểu rõ bản thân”





“Ha ha” Lâm Miễu cười hai tiếng, “núi có cây, cây có cành, cành bắt buộc dựa vào cây, cây dựa vào núi, nếu như núi không muốn cậu rời đi, sợ rằng, cậu sợ rằng chỉ có thể trở thành tro bụi”





“Cậu nói cái gì chứ, văn vẻ quá, thưởng thức nồi lẩu cá này, còn có bánh bao rau này nữa, còn có.....”





“Được rồi, được, tớ ngậm miệng lại có thể rồi chứ” Lâm Miễu cười lên chặn ngang lời của Trì Ngữ Mặc, cúi đầu ăn rau





Điện thoại của Trì Ngữ Mặc reo lên, cô nhìn biểu thị là của Lôi Đình Lệ gọi tới,.....sững lại một chút, anh ta hôm qua không phải là tức giận bừng bừng bỏ đi rồi sao? Làm sao, lại gọi điện thoại đến cho cô?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK