“Vâng ạ, để cháu đi làm ngay.”
Cửa đóng lại.
Một mình Đinh Trung ngồi ở trên ghế thở dài một hơi, tự lẩm bẩm: “Thu Huyền ơi là Thu Huyền, cháu đừng có trách ông nội tàn nhẫn, thật sự là do cháu quá phách lối.”
“Nhà họ Đinh vĩnh viễn không có khả năng để một người phụ nữ lên làm chủ.”
“Đinh Trung này cũng tuyệt đối không cho phép một người ngoài giẫm lên đầu của chúng ta.”
Buổi tối, ăn cơm xong, ba vợ Đinh Nhị Tiến gọi Giang Nghĩa đến ghế sofa ngồi xuống.
“Giang Nghĩa, có biết tại sao tôi lại gọi cậu đến đây không?”
Giang Nghĩa lắc đầu.
Đinh Nhị Tiến hừ lạnh một tiếng, có vẻ hơi thất vọng: “Gọi cậu đến đây là muốn nhắc nhở cậu có rảnh thì đi tìm chuyện gì đó để làm đi, đừng có cả ngày cứ chơi bời lêu lổng, cậu cũng nhìn thấy rồi đó, Thu Huyền nhà chúng ta không chỉ có dáng người xinh đẹp, bây giờ còn có thể ký được một hợp đồng lớn, bay càng ngày càng cao.”
“Mà cậu thì sao? Suốt ngày không làm gì hết, cứ ăn bám vào phụ nữ, có đúng không?”
“Bây giờ cậu căn bản không xứng với Thu Huyền nhà chúng tôi.”
Đinh Thu Huyền đi tới, sắc mặt không vui.
“Ba, sao ba có thể nói Giang Nghĩa như vậy?”
“Ba nói thì thế nào chứ?” Đinh Nhị Tiến nghiêm mặt: “Những gì ba nói đều là nói thật, bây giờ con là người phụ trách dự án lớn, tương lai kiếm được mấy trăm tỷ, sắp là phượng hoàng bay lên cao, cái loại nhãi ranh vô dụng như thế này sao có thể xứng với con được chứ.”
“Ba!”
“Dù sao thì con của hiện tại không phải là người mà Giang Nghĩa có thể trèo cao.” Đinh Nhị Tiến chỉ một ngón tay vào Giang Nghĩa: “Tôi sẽ giữ đúng lời hứa cho cậu thời gian, nhưng mà tôi cũng nói cho cậu biết trong khoảng thời gian đó, tôi cũng sẽ tìm người đàn ông có tố chất tốt hơn cho con gái mình. Nếu như cậu không thể đứng dậy nổi, vậy thì đừng có làm lỡ dở con gái của tôi, có nghe rõ chưa?”
Giang Nghĩa lạnh mặt, không nói gì.
“Hừ, tự cậu suy nghĩ cho thật kỹ đi.” Đinh Nhị Tiến đứng dậy đi vào trong phòng ngủ.
Đinh Thu Huyền ngồi ở bên cạnh Giang Nghĩa, cô khó hiểu hỏi: “Tại sao anh lại không cho em nói thật, nếu như em nói cho ba biết hợp đồng là do anh đã giúp em ký được, chắc chắn là ông ấy sẽ có cái nhìn mới về anh.”
Giang Nghĩa khẽ cười nói: “Không cần thiết, dù sao thì hợp đồng cũng là do anh dựa vào bạn mình mới có thể ký được, chắc là ba sẽ không tán đồng đâu.”
“Nhưng mà…”
Giang Nghĩa ngăn cản cô lại, anh lên tiếng nói trước: “Thu Huyền, em yên tâm đi, anh tự có sắp xếp của mình, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày anh sẽ chứng minh cho em thấy thực lực của anh.”
Đinh Thu Huyền thở dài: “Hi vọng là ngày đó không xa, anh cũng nghe rồi đó, có thể ba em sẽ sắp xếp cho em mấy buổi xem mắt tào lao gì đó.”
Hai người đang trò chuyện với nhau, bỗng nhiên điện thoại di động của Đinh Thu Huyền lại vang lên.
Đinh Phong Thành gọi tới.
Đinh Thu Huyền nhíu mày, cô với Đinh Phong Thành căn bản không liên lạc với nhau, bỗng nhiên lại gọi điện thoại tới là có ý gì?
“A lô, anh hai tìm em có chuyện gì không?”
“Cũng không có chuyện gì quan trọng, chính là thông báo cho cô một tin, sáng ngày mai cô không cần phải đến tham gia cuộc họp dự án xây dựng với Cục xây dựng đâu.”