“Nếu như hiện tại em đang ở rìa vách núi, em tin tưởng người bất chấp nguy hiểm kéo em trở về cũng chỉ có anh, đám người nhà họ Đinh hận không thể tự tay đẩy em xuống vách núi.”
“Giang Nghĩa, em rất may mắn, chúng ta vẫn không chia lìa.”
Có thể làm cho Đinh Thu Huyền hướng nội, hay xấu hổ nói ra mấy lời nói cảm động như thế này, nói rõ tình cảm của cô đối với Giang Nghĩa thật sự đã có thay đổi. Ban đầu là xem thường, thất vọng, đến bây giờ đã từ từ chấp nhận.
Cho dù Giang Nghĩa vẫn nghèo như thế, nhưng mà ít ra tình cảm này là chân thật.
Giang Nghĩa cảm thấy trong lòng ấm áp, đã lâu lắm rồi anh không có cảm giác như vậy.
Hai người đỏ mặt nhìn nhau không nói gì.
Về đến nhà.
Đinh Thu Huyền còn chưa ở miệng thì đã nhìn thấy Đinh Nhị Tiến ngồi trên ghế sa lông, ông ta nói với bọn họ: “Về rồi à?”
“Dạ.”
“Vậy làm như thế nào, chắc cũng không cần ba phải nói đâu nhỉ?” Đinh Nhị Tiến vỗ vỗ tài liệu ở trên bàn: “Bây giờ hai đứa có thể làm thủ tục ly hôn, ba đã chuẩn bị giấy tờ xong hết rồi.”
Đinh Thu Huyền ngây ngẩn cả người: “Ba, ba làm cái gì vậy?”
“Làm cái gì hả? Lúc trước Giang Nghĩa đã đồng ý với ba, nếu như không thể hoàn thành hai chuyện thì phải lập tức ly hôn, sao rồi, muốn đổi ý à?”
Đinh Thu Huyền cười khổ, hóa ra là ba còn chưa biết chuyện đầu tư đã thành công, còn có chuyện nhà họ Lê đến xin lỗi.
Cũng không có gì kì lạ, hai chuyện này vừa mới kết thúc, chắc có lẽ bên phía công ty vẫn còn chưa có người nào thông báo cho Đinh Nhị Tiến.
“Ba, thật ra thì…”
Đinh Nhị Tiến ngắt lời cô: “Không cần phải nói nhiều, ly hôn đi, mặt khác…”
Ông ta lấy một tấm hình đặt lên mặt bàn: “Đây là Tiểu Mạnh, con trai của chủ nhiệm trong công ty bọn ba, cậu ấy là người trung thực hiền hậu, lại rất có tài, lại là con một của chủ nhiệm của ba, đến bây giờ vẫn còn chưa kết hôn. Ba với chủ nhiệm đã thương lượng với nhau rồi, bây giờ con ly hôn, sau đó lại đi xem mắt với Tiểu Mạnh, nếu như người ta coi trọng con, vậy thì sắp xếp rồi tái hôn.”
Đinh Thu Huyền quả thật cạn lời, tốc độ này của ba không khỏi quá nhanh rồi đó chứ?
Mình còn chưa ly hôn, Đinh Nhị Tiến đã sắp xếp hết tất cả công việc tiếp theo, thật sự không có kẽ hở nào.
Mẹ vợ Tô Cầm bất đắc dĩ nói: “Thu Huyền, ba của con cũng là vì muốn tốt cho con, mặc dù có hơi đường đột, nhưng mà có lẽ Tiểu Mạnh thật sự có thể mang đến sự trợ giúp nhất định cho sự nghiệp của con.”
Đinh Nhị Tiến nói: “Mẹ con nói rất có lý, nếu như con và Tiểu Mạnh kết hôn với nhau, vậy thì ba với chủ nhiệm là thông gia, cũng có lợi ích rất nhiều để ba thăng chức.”
Đinh Thu Huyền đen mặt lại, cô hỏi với giọng điệu không vui: “Trong lòng của ba, con chỉ là công cụ để lấy lòng người khác thôi à? Ba gả con đi, rốt cuộc là vì muốn tốt cho con, hay là vì tốt cho ba? Nếu như ba muốn thăng quan tiến chức, vậy thì ba tự mình mà đi gả cho Tiểu Mạnh đó đi.”
“Hỗn xược! Có ai nói chuyện với ba mình như vậy không?”
Đinh Thu Huyền cắn môi, vừa tức vừa sốt ruột.
Giang Nghĩa khuyên ngăn: “Ba, nếu như ba thật sự muốn thăng quan tiến chức, có lẽ con có thể giúp ba suy nghĩ một vài biện pháp, cũng không cần phải nịnh bợ lấy lòng chủ nhiệm làm gì.”
“Cậu?” Đinh Nhị Tiến mắng: “Cậu là cái thá gì chứ? Mấy lời của cậu có tác dụng gì? Còn nữa, sau này cậu đừng có gọi tôi là ba nữa, nếu như cậu là đàn ông thì hãy thực hiện theo lời hứa đi, lập tức ly hôn với con gái của tôi, sau này có thể cút bao xa thì cứ cút bấy nhiêu, đừng có xuất hiện ở trước mặt của tôi nữa.”