“Nếu không thì mấy dự án tiếp theo cháu chỉ cần nhìn là được rồi, không cần phải tham gia vào đâu, bởi vì năng lực của cháu vẫn còn chưa đủ.”
Nói xong, Đinh Trung cạch một tiếng cúp điện thoại, để lại một mình Đinh Thu Huyền tự gặm nhấm nỗi buồn.
Đây là ông nội của mình à?
Câu nói nào cũng đâm vào tim, tâm trạng của Đinh Thu Huyền sa sút, nếu không chống đỡ được thì sẽ bật khóc.
Lúc này, Giang Nghĩa cởi áo khoác ra khoác lên trên người Đinh Thu Huyền, cầm tay của cô, khẽ cười nói: “Đừng có đau lòng như vậy mà, cũng không phải là chuyện lớn gì hết, nếu như em sợ, tối nay anh đi cùng với em.”
“Hả? Anh đi cùng với em?” Đinh Thu Huyền có chút bất ngờ.
“Không được hả, ông cụ chỉ kêu em có mặt ở bữa tiệc, cũng đâu có nói là kêu em đi một mình đến bữa tiệc đâu, cho nên dẫn anh đi cũng không tính là làm trái ý của ông ấy.”
Đinh Thu Huyền cảm kích nhìn Giang Nghĩa, trong lòng ấm áp hơn rất nhiều, nếu như có chồng ở bên cạnh, chắc hẳn sẽ an toàn hơn nhiều.
Cô gật đầu: “Được, vậy tối nay chúng ta cùng đi.”
Khoảng tám giờ, phòng bao số sáu ở nhà hàng Vãn Tinh.
Lê Hùng Phong gọi một bàn đồ ăn, hẹn bảy tám đồng nghiệp ở các bộ phận ngồi vây quanh bàn, đặc điểm chung đều là đàn ông bụng bự.
Anh ta kêu nhân viên phục vụ chuẩn bị một thùng rượu trắng, năm két bia, còn có một chai rượu vang lớn.
Thức ăn ở trên bàn rất dầu mỡ, ăn vào chỉ thấy buồn ngủ, không hề chuẩn bị đồ ăn giải rượu.
Lê Hùng Phong cười ha hả rồi nói: “Hôm nay vẫn là quy tắc cũ, chờ một lát cô gái kia tới đây, mọi người cứ rót rượu cho cô ta, sau khi uống say rồi cứ mang lên xe cho tôi, rồi đưa đến khách sạn.”
Một tên bốn mắt nở nụ cười gian tà: “Anh Phong, em đã đặt phòng khách sạn cho anh rồi, cứ trực tiếp đến đó. Với lại, em có chuẩn bị cho anh một vài đồ dùng đặc biệt, đảm bảo là tối nay anh có thể chơi được nhiều thứ.”
Lê Hùng Phong cười ha ha: “Vẫn là thằng nhóc này hiểu tôi nhất.”
Bốn mắt nói: “Nhưng mà anh Phong, lần này em có chút yêu cầu được không?”
“Nói đi.”
“Cô gái lần này là Đinh Thu Huyền, cô ba nhà họ Đinh, với danh xưng là đệ nhất mỹ nữ của thành phố, dáng dấp của cô ta phải nói là khuynh quốc khuynh thành, vô cùng xinh đẹp. Cho đến bây giờ, mấy người anh em bọn em chưa từng chơi qua mặt hàng cao cấp như thế này. Anh Phong, tối nay anh chơi xong, anh có thể cho anh em nếm chút mùi thôi được không? Anh ăn thịt, bọn em húp miếng canh cũng được.”
Lê Hùng Phong vui vẻ nói: “Thằng nhóc này nghĩ hay quá nhỉ. Được rồi, tôi đồng ý, tối nay các cậu mỗi người một lần, tất cả đều có thể hưởng thụ sự xinh đẹp của đệ nhất mỹ nữ Giang Nam.”
“Ôi chao, vô cùng cảm ơn anh Phong.”
“Anh Phong thật là tốt.”
Đám người không ngừng vỗ mông ngựa nịnh Lê Hùng Phong, trong ánh mắt của bọn họ đều là vẻ gian tà.
Đặc biệt là Lê Hùng Phong, anh ta vừa mới nghĩ tới nhan sắc xinh đẹp và dáng người gợi cảm tươi mát của Đinh Thu Huyền, anh ta nhịn không được mà nuốt nước bọt, hận không thể lập tức ôm người đẹp vào trong ngực.