• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nửa tiếng sau, xe dừng bên ngoài khu A của Bích Thành Thủy Ngạn, tài xế lái xe nói: “Chỉ có thể đưa các cô cậu đến đây thôi, muốn vào trong thì bắt buộc phải có thẻ dân cư của nhà họ Chu phát”.

“Vâng, đến đây là được rồi”.

Tần Minh nói xong bảo Diệp béo thanh toán và xuống xe, đến cửa soát vé vào cửa khu A, anh lấy thẻ đen của mình rồi quét lên máy quẹt thẻ.

Sau hai tiếng tinh tinh, bảo vệ trong sảnh nhìn thấy tin nhắn hiển thị trên màn hình máy tính, đầu tiên là nâng thanh chắn tự động lên, sau đó nhanh chóng chạy lại, cung kính cúi chào Tần Minh: “Anh Tần Minh, chào mừng anh đến!”

Thấy vậy, Lưu Diệp và Hàn Lộ giật mình, đặc biệt là Hàn Lộ, ánh mắt cô ta nhìn Tần Minh đã thay đổi rất nhiều, không còn buông lời trào phúng như trước nữa.

Tần Minh gật đầu, đưa hai người vào khu nhà, do không gian bên trong rất rộng, bản thân lại lần đầu tới, căn bản không biết biệt thự 07 ở đâu, nên anh đành gọi cho Tôn Hồng.

Lúc sau, Tôn Hồng lái xe đến lối vào sảnh chính, vừa xuống xe liền thân thiết nói: “Anh Tần đến rồi à? Mau lên xe! Tôi đưa anh đi tham quan biệt thự, tôi vừa mua đồ gia dụng cho anh với tốc độ nhanh nhất, đồ trang trí trong nhà thì có sẵn từ trước, bày biện theo phong cách Âu Mỹ, đến lúc đó anh xem có vừa ý không, cứ nói để tôi thu xếp cho anh”.

“Được, vậy làm phiền ông quá”.

Nhìn thấy chiếc Passat sang chảnh trước mặt, Hàn Lộ tròn mắt, mặt dày mày dạn ngồi vào trước, Lưu Diệp bất đắc dĩ cũng phải lên xe ngồi ghế sau.

Tần Minh cười cười, ngồi lên ghế phụ, năm phút sau, Tôn Hồng lái xe đến một biệt thự ba tầng được xây dựng tựa như cung điện thu nhỏ.

Đợi Tần Minh xuống xe, Tôn Hồng kéo cửa xe xuống nói: “Anh Tần, các anh vào trước đi, tôi đi đỗ xe cái đã”.

………

Cầm chìa khóa mở cửa ra, ba người bước vào, nhìn nội thất xa hoa bên trong biệt thự, sàn nhà lát đá cẩm thạch, đồ đạc đều là loại tốt nhất, đừng nói là Lưu Diệp, Tần Minh cũng trố mắt nhìn.

Mà Hàn Lộ thì cũng không khác biệt, hôm nay cô ta mặc váy xòe bồng nên chạy ngay ra giữa phòng khách xoay vài vòng, làm như cô ta mới là chủ nhân của căn biệt thự này vậy!

“Oa! Đúng là đẹp quá đi! Biệt thự như này ít nhất cũng phải mười triệu tệ trở lên! Tần Minh, biệt thự này của cậu thật sao?”

Thấy Hàn Lộ lật mặt nhanh hơn lật sách, hơn nữa ánh mắt nhìn mình cũng trở nên nhiệt tình, ánh sáng vàng kim trong mắt Tần Minh lóe lên, suy nghĩ trong lòng Hàn Lộ cũng được phơi bày.

“Cái thằng này giàu hơn Lưu Diệp nhiều, nếu mình có thể quyến rũ hắn, trở thành chủ nhân của biệt thự này thì không phải sau này muốn gió có gió, muốn mưa được mưa sao?”

Ánh sáng chợt tắt, Tần Minh lắc đầu, sau khi khống chế cảm giác choáng váng, anh thầm cười lạnh lùng.

“Những năm này, người có tâm cơ nhiều ghê! Buổi trưa vừa gặp Liễu Đình xong, bây giờ lại xuất hiện một Hàn Lộ, xem ra mắt nhìn người của tên Lưu Diệp này cũng không ra gì”.

“Tần Minh? Ngẩn người ra làm gì! Sao cậu lại có biệt thự lớn như này? Kể cho tôi và Lưu Diệp nghe đi”.

Tần Minh không thèm để ý đến cô ta, còn Lưu Diệp thì cười hì hì rồi kể hết ra, nói Tần Minh trị khỏi bệnh cho tổng giám đốc tập đoàn Chu Thị - Chu Nghĩa Minh, rồi còn ba hoa chích chòe khen y thuật của Tần Minh, mà không phát hiện ra ánh mắt nhìn Tần Minh của Hàn Lộ cũng trở nên ngày càng nóng bỏng.

“Hề hề... Tiểu Minh, căn biệt thự này là Chu Nghĩa Minh tặng cậu hả? Nhà ông ta là căn 06, cậu là căn 07, cách nhau không đến một km, thật là thuận tiện cho cậu và người đẹp Chu hẹn hò! Ha ha...”

“Hẹn hò cái gì! Đừng nói bậy, đúng rồi, tôi vẫn còn ít quần áo ở chỗ cậu, khi nào cậu về thì dọn giúp tôi, hôm khác tôi qua lấy”.

“Được, không vấn đề gì”, Lưu Diệp đồng ý ngay tắp lự.

Hàn Lộ liếc mắt, vội nói: “Bây giờ tôi về lấy cho! Hai người ở đây nói chuyện, cũng đúng lúc sắp đến giờ ăn tối rồi, tôi mua thêm ít đồ ăn về!”

Lưu Diệp thấy thái độ của Hàn Lộ đối với Tần Minh trở nên tốt như vậy cũng không nghĩ ngợi nhiều, lập tức cầm ví lấy ra năm trăm tệ, đưa cho cô ta: “Mua đồ ngon nhé, coi như quà mừng tân gia cho Tiểu Minh, phải rồi, nhất định phải có đậu phộng ngâm giấm và rượu Đông Bắc nhé, hai anh em bọn anh lâu lắm rồi chưa được uống một chầu đã đời!”

“Không cần, em có tiền!”, lần này, Hàn Lộ không lấy tiền của Lưu Diệp, lại nhìn Tần Minh một cái rồi đẩy cửa ra ngoài.

Hàn Lộ đi rồi, Lưu Diệp cùng Tần Minh tham quan biệt thự, thỉnh thoảng xuýt xoa khen ngợi vài câu, trong phim cũng khó được thấy căn biệt thự hào hoa như này.

Tham quan xong, hai người nói chuyện phiếm với nhau, thấy vẻ mặt vô lo vô nghĩ của Lưu Diệp, Tần Minh cũng không dám nói nhiều chuyện liên quan đến Hàn Lộ, không có chứng cứ, anh sợ Lưu Diệp không tin, ngược lại còn ảnh hưởng đến tình anh em giữa hai người.

“Tiểu Minh, bốn ngày sau Đông Minh sẽ có đại hội đấu giá, bố tôi sẽ được mời tham gia, sao? Có hứng thú tham gia với tôi không?”

Tần Minh lẩm nhẩm, rồi vui mừng ra mặt, gật đầu nói: “Được, đến lúc đó cậu báo tôi là được!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK