Tần Minh còn chưa nói gì, Diệp béo đã húng hắng hai tiếng, bảo: “Ờ, mỗi nhà vệ sinh đều lắp thêm bồn tắm lớn, chỗ này rộng như thế, không sợ không dùng đến, nói không chừng sau này Tiểu Minh còn cùng ai đó tắm uyên ương nữa”.
“Còn nữa, phòng ngủ không thể trang trí độc màu xanh, thế nào cũng phải trang trí vài phòng màu hồng chứ? Tôi có linh cảm, nữ chủ nhân tương lai của căn biệt thự này không chỉ có một người!”
“Mẹ kiếp!”
Tần Minh chửi một câu, bực bội đánh Diệp béo, nhưng thấy Tôn Hồng ghi lại hết thì cũng không nói gì nữa, dù sao thì nhiều phòng, thêm mấy phòng cho con gái cũng không ảnh hưởng gì...
“Vâng, tôi sẽ thực hiện những yêu cầu này một cách nhanh nhất, anh Tần, nếu anh không có việc gì thì tôi đi trước nhé?”
Tần Minh gật đầu cười, khách sáo nói vài câu, Tôn Hồng chào tạm biệt ra về.
“Hì hì... Tiểu Minh, thấy hai ý kiến mang tính xây dựng của tôi thế nào? Có phải nói trúng suy nghĩ trong lòng cậu không, ha ha... nhưng mà ở đây gần nhà người đẹp Chu lắm, đến lúc đó thì phải cẩn thận nhé!”
“Biến đi! Sao tôi vừa nhìn mắt cậu đã cảm thấy buồn nôn nhỉ? Bình thường hay chơi hoa thơm cỏ lạ bên ngoài hả? Thảo nào tôi thấy cậu yếu như vậy!”
“Là anh em tôi khuyên cậu một câu, sau này nên kiềm chế chút tốt hơn, nếu không đến ba mươi, bốn mươi tuổi là cậu sẽ hối hận đấy!”
“Được, nghe cậu hết, hì hì... có người anh em làm thần y đúng là tốt! Có chỗ dựa không lo bị bệnh!”
Hai người lại nói chuyện một lúc thì Hàn Lộ quay về, một tay xách va li, một tay cầm túi lớn đồ ăn, Lưu Diệp nhác thấy liền nhanh chóng đi qua cầm đỡ.
“Tần Minh, quần áo của cậu ở trong này hết, có thời gian thì kiểm tra xem có thiếu gì không, tôi và Lưu Diệp sẽ lại mang tới cho cậu”, Hàn Lộ chỉ va li cười thân thiết.
“Được, cảm ơn cậu!”
Tần Minh nhàn nhạt cảm ơn một câu, rồi anh bày đồ ăn lên bàn cùng với Diệp béo, bắt đầu bữa cơm đầu tiên ở biệt thự.
Trong bữa ăn, Lưu Diệp và Tần Minh uống rượu nói chuyện, để mặc Hàn Lộ một bên, nhưng Hàn Lộ cũng không cáu giận như bình thường, ngược lại còn mê đắm nhìn dáng vẻ uống rượu của Tần Minh như một kẻ mê trai.
Tám, chín giờ tối, hai người đã uống hết hai chai rượu, gương mặt Diệp béo đỏ hồng, say sưa nói chuyện, mà Tần Minh cũng hơi chếnh choáng, lắc lắc đầu.
“Hàn Lộ, phiền cậu… đưa Lưu Diệp về, tôi không tiễn hai người nữa”.
“Ồ… được!”
Hàn Lộ thất vọng đáp, hơi có chút ghét bỏ dìu Diệp béo dậy, ngả nghiêng đi ra khỏi biệt thự, khi đi còn không quên dặn lại: “Tần Minh, nhớ là có thời gian thì kiểm tra va li nhé!”
“Đừng… đỡ anh! Anh chưa… say! Tiểu Minh! Để hai bọn anh cùng uống thêm chầu nữa!”
…
Sau khi tắm nước nóng xong, Tần Minh về phòng, bắt đầu ngồi xếp bằng trên giường, tiến vào trạng thái tu luyện.
Tần Minh mới ở giai đoạn đầu của cảnh giới Đoán Cốt, khi dùng khí điều khiển châm sẽ còn cảm giác lực bất tòng tâm, cho nên anh cần phải cố gắng nâng cao thực lực, tăng cao lượng chân khí giả trong cơ thể.
Tu luyện một hồi, cảm thấy tầng chân khí giả trong cơ thể đã mạnh hơn vài phần, Tần Minh mới cười mãn nguyện, được một lúc Chu Hiểu Yến mở cửa đi vào làm Tần Minh sợ hết cả hồn.
“Em… sao em lại có chìa khóa nhà anh?”
Hỏi xong Tần Minh liền thấy mình hỏi câu thật ngu ngốc, biệt thự này là nhà họ Chu tặng mình, đường đường là cô chủ nhà họ Chu thì chuyện lấy chìa khóa lại chẳng dễ như trở bàn tay?
“Hi hi… em đánh thêm một bộ khóa, nhớ là sau này không được thay khóa đâu, em muốn kiểm tra đột xuất, hừ, nếu để em nhìn thấy thứ gì không nên thấy thì anh biết tay!”, Chu Hiểu Yến vừa xoay chìa khóa vừa nói.
“Được được được… đều chiều theo ý em, mau đến bệnh viện đi, còn châm cứu cho bố em nữa”.
“Hừ, vậy thì còn được”.
Nói đoạn, Chu Hiểu Yến lái chiếc Maserati đến bệnh viện cùng với Tần Minh, Chu Hiểu Yến và Tần Minh đi đâu cũng có đôi có cặp khiến không ít bác sĩ nam trong bệnh viện phải ngưỡng mộ, bàn tán xôn xao thằng nhóc Tần Minh này đúng là vớ được vận may.
Ba ngày tiếp sau, Tần Minh đều cùng Chu Hiểu Yến đi xe đến bệnh viện, đương nhiên sau khi ra khỏi bệnh viện, Tần Minh còn đến chỗ Giả Huyên, mà bệnh tình của Giả Huyên đã đỡ hơn trước rất nhiều.
Buổi tối ngày thứ ba, Tần Minh gọi điện thoại cho Chu Hiểu Yến nói ngày mai sẽ tham gia một buổi đấu giá với Lưu Diệp, cho nên sẽ đến bệnh viện muộn một chút.
Vừa nghe thấy đấu giá, Chu Hiểu Yến cũng nổi hứng muốn đi cùng với Tần Minh, nhưng không còn cách nào khác, cô ta còn cần phải đến bệnh viện chăm sóc Chu Nghĩa Minh, kế hoạch này chỉ đành bỏ qua.
“Vậy anh đi đi, đúng rồi, ngày mai em sẽ đưa xe tới, đưa thêm cả tài xế đến, tham gia đấu giá chắc hẳn đều là ông chủ lớn của các tập đoàn châu báu, đừng để họ xem thường anh”.
“Ha ha… vẫn là em suy nghĩ chu đáo, có điều không phải bảo tài xế đến đâu, đưa xe đến cho anh là được, anh tự biết lái xe mà”.