Mục lục
Tà Đế Cuồng Phi: Phế Tài Nghịch Thiên Tam Tiểu Thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạch Nhược Kỳ vừa hoảng sợ vừa gấp gáp, không nói được gì.

Hoàng Nguyệt Ly đang nói lại ngừng, kỳ thực như vậy lại càng khiến người ta sợ hãi và cảm thấy bất an hơn là trực tiếp nói ra.

Bời vì không biết thì người ta sẽ tự tưởng tượng ra, mà càng tưởng tượng thì lại càng sợ hãi. 

Bóng dáng Bạch Nhược Kỳ biến mất ở cuối con đường.

Hoàng Nguyệt Ly thở ra một hơi, cảm giác thật nhẹ nhõm.

Kết cục này của Bạch Nhược Kỳ chính là gieo gió gặt bão, không đi tìm cái chết sẽ không chết. Hiện giờ có thể nói, nàng đã giúp cho nguyên chủ của thân thể này báo được thù! 

Đương nhiên Hoàng Nguyệt Ly cũng có thể trực tiếp giết chết Bạch Nhược Kỳ, dựa vào thực lực hiện tại của nàng, căn bản chẳng hề có chút khó khăn nào.

Nhưng Hoàng Nguyệt Ly luôn cảm thấy, kết cục thân bại danh liệt thích hợp với nàng ta hơn.

Đối với đa số mọi người mà nói, sống trong nhục nhã, đối mặt với tương lai tăm tối, còn khổ sở hơn một trăm lần so với cái chết. Đặc biệt đối với người luôn tự cho mình là người thanh cao như Bạch Nhược Kỳ, thì lại càng thê thảm hơn! 

Hoàng đế nhìn theo bóng lưng của Bạch Nhược Kỳ, cũng chỉ biết ngậm ngùi.

Bạch Nhược Kỳ trong ấn tượng của hắn lúc trước, không chỉ thiên phú xuất chúng, mà còn là thiếu nữ thông minh xinh đẹp, là một khuê tú đại gia chân chính, cũng là một tiểu bối hắn vô cùng yêu thích.

Thật không ngờ, chỉ trong một ngày, nàng đã hiện nguyên hình, trở thành một nha đầu điên cuồng, lòng dạ độc ác. 

Hoàng đế lắc lắc đầu, ánh mắt đặt lên người Hoàng Nguyệt Ly.

“Mọi người cũng đều đã nhìn thấy rồi, Bạch Nhược Kỳ thần trí không bình thường, không còn thích hợp với vị trí thái tử phi nữa, quyết định tứ hôn lúc trước không thể giữ lại. Tuy nhiên, hôn ước của trẫm và Bạch hầu gia năm đó, vẫn nhất định phải thực hiện. Ly nha đầu thiên phú cao như vậy, đương nhiên sẽ kết hợp với hoàng tử có thiên phú xuất sắc nhất của trẫm.”

Nói đến đây, hoàng đế ngừng lại. 

Thái tử hiện tại đã vui mừng ra mặt.

Cuối cùng cũng đợi được khoảnh khắc này!

Sau ngày hôm nay, hắn sẽ có một vị hôn phu thiên phú lục phẩm! 

Đây quả là một sự kiện vô cùng vinh dự! Ở học viên Tinh Diệu, ngay cả đệ tử đứng đầu cũng đừng mơ tưởng đến việc có thể theo đuổi được nữ thần thiên phú lục phẩm!

Huống hồ, tiểu nha đầu này lại vô cùng đáng yêu, rất hiểu chuyện, hơn nữa từ nhỏ đã thầm yêu hắn, chỉ cần nói vài câu đường mật là có thể dễ dàng lừa được nàng!

Chuyện tốt như vậy cuối cùng cũng đến tay, có thể nói Lê Mặc Quân hắn thật là may mắn, vận mệnh đã định sẽ trở thành đệ nhất cao thủ! 

Đám người tam hoàng tử lộ ra vẻ mặt vừa hâm mộ vừa đố kỵ!

Thái tử quả thật có vận may cứt chó sao?

Càng kỳ lạ hơn là vị Bạch gia tam tiểu thư kia có phải quá đơn thuần rồi không? Nàng ấy vậy mà lại chịu gả cho thái tử? Nàng rốt cuộc có biết thiên phú kia của nàng có ý nghĩa gì không? Nàng có biết là nàng có thể gả cho nam nhân mạnh hơn thái tử gấp ngàn vạn lần không? 

Mặc dù các vị hoàng tử đều đố kỵ đến phát điên, nhưng không ai dám nói gì!

Bởi vì dù sao thì thái tử cũng mạnh hơn bọn họ rất nhiều, phá chuyện tốt của thái tử, nhất định sẽ bị báo thù! Bọn họ đánh không lại thái tử.

Hơn nữa, dù thái tử không có phần, thì bọn họ cũng không theo đuổi nổi Hoàng Nguyệt Ly. Ngược lại có khi còn vì không giữ được vị thiên tài thiếu nữ thiên phú lục phẩm này ở lại Nam Việt quốc, mà họ phải đón nhận sự trách phạt của hoàng đế. 

Đám hoàng tử không ai dám ra mặt, nhưng đều len lén đánh giá các huynh đệ xung quanh, hy vọng sẽ có người nào não úng nước, nhảy ra thức tỉnh Hoàng Nguyệt Ly chớ dễ dàng chấp nhận hôn sự này!

Như vậy vừa có thể phá hỏng chuyện tốt của thái tử, mà bọn họ cũng không phải ra mặt đắc tội với người ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK