Một thiếu nữ mặc hoa phục quý tộc mang khuôn mặt đỏ ửng, say mê nhìn về hướng bên này, "Không nghĩ tới, Thái Tử điện hạ không chỉ có thiên phú siêu tuyệt, lại còn tuấn mỹ như vậy, quả thực giống như vị thần trên trời...... Nếu có thể gả cho Thái Tử điện hạ, thậm chí trở thành thị thiếp đều thật là may mắn!"
Đồng bạn bên người nàng nhanh chóng kéo nàng sang một bên.
"Ài, nhanh đừng nói nữa! Thái tử là nhân trung long phượng, ngươi cũng có thể trèo cao với tới được sao?"
Thiếu nữ quý tộc bất mãn trừng mắt liếc nhìn đồng bạn một cái, nói: "Làm sao vậy? Chẳng lẽ không phải ngươi cũng nghĩ như vậy? Nghe nói Thái tử sắp tới sẽ tuyển phi, ta cũng là đích nữ Tướng quân phủ, không chừng ta cũng có cơ hội thì sao? Thậm chí không thể trở thành chính phi, vẫn có khả năng trở thành trắc phi!"
Đồng bạn đè thấp giọng, nói: "Đừng nói nữa! Ngươi không nhìn thấy, người bên người Thái tử là ai?"
Thiếu nữ quý tộc vốn dĩ căn bản không để vào mắt nữ nhân bên người Thái tử, nghe được lời nhắc nhở, liếc mắt quét tới một cái, sợ tới mức thiếu chút nữa thì la hoảng lên.
"Ách...... hoá ra là...... nhị tiểu thư Võ Uy Hầu phủ?"
"Không phải sao? Nghe nói nàng đã được xác định sẽ là thái tử phi! Hiện tại nhìn đến bọn họ thân mật như vậy, phỏng chừng lời đồn đãi có thể là sự thật đi?"
"Hoá ra là nàng......"
"Nghe nói, nhị tiểu thư tài mạo song toàn, không chỉ có xinh đẹp vô cùng, còn tinh thông cầm kỳ thư họa, quan trọng nhất chính là, nàng chính là thiên tài tu luyện có thiên phú phẩm cấp 4! Là thiếu nữ có thiên phú cao nhất Nam Việt Quốc! Cùng với Thái tử...... thật là một đôi được trời đất tạo nên......"
"Hơn nữa, hôm nay Bạch nhị tiểu thư đi cùng với Thái tử tới tham gia hội bán đấu giá, có khả năng nàng đã là thái tử phi như ván đã đóng thuyền đi?"
Nghe người qua đường xung quanh sôi nổi nghị luận, thiếu nữ quý tộc vừa rồi còn tràn đầy tự tin, cũng xấu hổ cúi đầu.
Thái Tử điện hạ hiển nhiên sớm đã thành thói quen được mọi người theo đuổi, vẻ mặt mang biểu tình tự đắc, quạt xếp trong tay nhẹ nhàng lay động, tư thế oai hùng càng thêm phóng khoáng phong lưu, khiến cho các thiếu nữ thường xuyên trộm nhìn.
Bạch Nhược Kỳ kín đáo càng tiến gần hơn bên Thái tử một chút.
Nghe được những lời nghị luận vừa đố kỵ vừa ghen tỵ của các thiếu nữ, trong lòng nàng lại có thêm bao nhiêu đắc ý miễn bàn.
Quả nhiên, chỉ có thiếu nữ thiên tài mỹ mạo như nàng, mới có thể xứng đôi Thái tử, những người khác muốn tranh cùng nàng? Cũng không lấy gương ra chiếu chiếu mặt mình!
Hôm nay Thái tử đã hẹn ước cùng nàng tới hội đấu giá, cũng không uổng phí thời gian nàng đã hầu hạ Thái tử!
Tiểu tiện nhân Bạch Nhược Ly, mấy ngày hôm trước không phải còn kiêu ngạo nói, nàng ấy mới là người có hôn ước cùng với Thái tử sao?
Thật đúng là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga!
Hiện tại nhìn đến mình và Thái tử đang ở bên nhau, xem tiểu tiện nhân kia còn có gì để nói? Phỏng chừng quá hổ thẹn nên muốn tìm một cái lỗ để chui xuống đi?
Bạch Nhược Kỳ đắc ý quét mắt liếc Hoàng Nguyệt Ly một cái, trên mặt lại mang biểu tình ra vẻ không đành lòng.
"Thái Tử điện hạ, thỉnh ngài đừng trách mắng nặng nề Tam muội, từ nhỏ nàng ấy đã không có cha mẹ, lại không có thiên phú tu luyện, cho nên tính tình có hơi cổ quái, đó cũng là lẽ thường tình, ta không ngại."
Ánh mắt Thái tử nhìn về phía nàng, lập tức trở nên ôn nhu.
"Kỳ nhi, tính cách của ngươi chính là quá thiện lương, quá độ lượng! Loại nữ nhân không biết lễ nghĩa chút nào, chỉ sợ ở nhà cũng là ỷ vào thân phận quận chúa của mình, vẫn luôn khiến ngươi tức giận đi? Đã làm khó ngươi như vậy, ngươi còn nói chuyện vì nàng!"
Trong khi nói, hắn quay đầu nhìn về phía Hoàng Nguyệt Ly, "Nể mặt Kỳ nhi, ta cũng không so đo, ngươi hãy nói lời xin lỗi với Kỳ nhi, trở về và cẩn thận suy nghĩ! Ngẫm lại những hành động của ngươi, có xứng với thanh danh của cha ngươi hay không!"