Thống lĩnh thị vệ phẫn nộ hét lên: "Đồ vô dụng, các ngươi sao có thể dễ dàng bị dọa sợ? Nàng bất quá là dùng yêu pháp mà thôi, đều lên hết cho ta, cùng nhau lên! Mệnh lệnh Hầu gia ai dám cãi, hôm nay nhất định phải bắt người trở về!"
Bọn thị vệ do dự trong chốc lát, nhưng vẫn sôi nổi vọt qua.
Dù sao, Hầu gia mới là người phụ trách quyền sống chết và tiền đồ của bọn họ.
Tam tiểu thư cho dù lợi hại, bọn họ lại nhiều người như vậy cùng nhau tiến lên, còn sợ không thắng được nàng?
Bọn thị vệ cắn chặt răng, cùng tiến lên một lúc, ý định dùng chiến thuật biển người bắt lấy tam tiểu thư!
Đối mặt với một đội thị vệ suốt ruột công vây, trên mặt Hoàng Nguyệt Ly lại không có một chút hoảng hốt.
Nàng không chút hoang mang mà thối lui ra sau một bước.
"Bịch bịch bịch bịch --!!"
Một trận giòn vang.
Trên mặt đất một thước trước người nàng, bỗng nhiên có rất nhiều gai sắt đã được bắn ra. Những gai sắt sắc nhọn giống như những chiếc răng nhọn hung dữ, chui lên từ mặt đất.
Thị vệ đang xông lên căn bản không nghĩ tới sẽ có biến hoá như vậy, không kịp dừng bước, lập tức dẫm thẳng lên gai.
Thứ gai vô cùng sắc nhọn có độ dài ba tấc, đâm xuyên qua bàn chân bọn họ, đám thị vệ lập tức té ngã trên đất, nhưng trên mặt đất còn có nhiều gai hơn, tất cả đều đâm vào trong thân thể.
"A --! Đây là cái gì??"
"Có gai, có gai trên mặt đất! A, đau quá, sao còn có nhiều hơn?? Vì sao không nhổ ra được??"
"Cứu mạng, đừng đẩy phía sau, đừng đẩy, a a a--!"
Trong lúc nhất thời, tiếng kêu thảm thiết hết đợt này đến đợt khác.
......Edit & Dịch: Emily Ton.....
Hoàng Nguyệt Ly cười mỉa mai, những người này...... thật sự không biết gọi là gì! Dám khiêu khích ở trên địa bàn của nàng.
Mọi người đều biết, hang ổ của luyện khí sư, đều chứa đầy cơ quan, bẫy rập trên từng bước chân.
Bởi vì luyện khí sư cấp cao đều tinh thông trận pháp và cơ quan, sẽ chế tạo hang ổ của mình thành một nơi có phòng thủ rất kiên cố.
Dám tìm việc trên địa bàn của luyện khí sư, quả thực chính là tự tìm tử lộ!
Sau khi Hoàng Nguyệt Ly nhận được lò luyện khí và nguyên liệu mà nam nhân thần bí đưa tặng, xuất phát từ thói quen, lập tức bố trí lại biệt viện một chút.
Ai biết, nhanh như vậy đã có người đụng phải họng súng!
Nàng lắc lắc đầu, cảm thán nói: "Ài, bổn tiểu thư đã cho các ngươi cơ hội, các ngươi cứ khăng khăng đi lên tìm rắc rối, thật không hiểu là vì cái gì? Chẳng lẽ các ngươi đều là gì đó......"
Nàng quay đầu, hỏi Thải Vi phía sau: "Gì đó? Gọi là gì vậy?"
Thải Vi nhìn xem đã hoàn toàn ngây người, hốt hoảng nói: "Cái gì?"
"Ai nha! Chính là lần trước thời điểm Tứ muội muội trần truồng trước cửa nhà ta, vị đại thúc kia nói nàng ta là gì vậy?"
Thải Vi ngơ ngác nói: "Biến thái thích tìm đánh? Cuồng chịu ngược?"
"Đúng đúng đúng, cuồng chịu ngược! Trí nhớ của Thải Vi ngươi đúng là không sai, có tiền đồ!"
Hoàng Nguyệt Ly nhìn bọn thị vệ nằm đầy đất, miệng vết thương đang chảy máu, không ngừng giãy giụa, ngầm cười tủm tỉm và kết luận: "Thì ra đều là cuồng chịu ngược a! Hơn nữa khẩu vị rất nặng, tại sao các ngươi lại thích khiến mình chảy máu đầm đìa như vậy?"
Tiểu phượng hoàng dùng cánh chặn lại đôi mắt, không nỡ nhìn thẳng.
Nữ ma đầu đúng là càng ngày càng biến thái, rốt cuộc là ai có khẩu vị nặng? Là ai làm cho máu chảy đầm đìa như vậy? Như thế nào không biết xấu hổ khi nói đến người khác a?
Thống lĩnh thị vệ ngơ ngác nhìn nàng, hoàn toàn nói không nên lời.
Hoàng Nguyệt Ly chậm rãi đi đến trước mặt hắn, cười nói: "Vị này, làm nô tài cho con khỉ đại thúc, còn có chỉ giáo nào khác?"
"Ta...... ta...... không...... không có......" Thống lĩnh thị vệ cả người phát run.