• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ta Là Một Tên Trai Thẳng Làm Công Ở Gay Bar

Tác giả: Helicopter

Editor: Mia Tree

Truyện được edit tại: miatree0402.wordpress.com

------

Chương 3

Ta bỏ ra đúng nửa giờ để cho mình đi ra từ trong bóng tối nhân sinh, sau đó đỡ eo bước xuống giường, nhe răng trợn mắt mà di chuyển vào phòng tắm kì cọ.

Lúc nãy bỏ chạy một lòng cầu sinh nên không cảm giác được, hiện tại an toàn rồi, mới cảm thấy từ sau eo đến phần xương cụt đều đau đến giống như nứt ra, quay người đối diện gương vén lên quần áo, vừa nhìn liền thấy ứ xanh một mảng lớn.

Ôi mẹ ơi, giả bộ làm gay đánh đổi cũng quá lớn đi, da mặt rơi mất, nụ hôn đầu không còn, ngay cả eo cũng mém gãy.

Thế nhưng không sao! Trinh tiết của lão tử vẫn còn! Tám trăm năm sau lại là một tên trai thẳng nhảy nhót tưng bừng!

Ta kiên định tin tưởng, sự cố tối hôm nay chẳng qua chỉ là một lối rẽ nho nhỏ trên con đường nhân sinh rộng lớn thẳng tắp của ta, chỉ cần ta không bị mê hoặc, mắt nhìn thẳng mà nhanh chân hướng về phía trước, thì mẹ nó chuyện gì cũng sẽ không xảy ra!

Hơn nữa, qua ngày hôm nay ta sẽ không đến quán bar đó nữa, cũng sẽ không đụng phải nam nhân kia...

Chờ chút, một xấp nặng trình trịch trong túi ta là cái gì vậy?

Ta chậm rãi thò tay vào trong túi rút ra, nhìn thấy khuôn mặt phấn hồng mỉm cười hiền hòa của Mao gia gia.

Ồ hố, màu đỏ lấp lánh, không nghĩ tới nha?

... Chết tiệt.

Từ giờ trở đi ta thề với trời, đời ta không bao giờ giả con mẹ nó gay nữa!

Ta rất muốn ném đi lương tâm mà đem xấp nhân dân tệ này nhét vào trong ví của mình, thế nhưng là một thanh niên tốt chính trực đầy đủ ngũ giảng tứ mỹ, ta chỉ cảm thấy xấp tiền trong túi nóng đến phỏng tay, ngay cả đi bệnh viện kiểm tra vết thương eo lưng cũng không dám động một phần.

[*ngũ giảng: năm chú ý là chú ý văn minh, chú ý lịch sự, chú ý sạch sẽ, chú ý trật tự, chú ý đạo đức; tứ mỹ: bốn đẹp là tâm hồn đẹp, ngôn ngữ đẹp, hành vi đẹp, môi trường đẹp. – nguồn tham khảo: Vườn hoa của Bạch Trà.]

Sau hai buổi tối ta liền lén lút chạy đến gay bar kia ngó dáo dác, dự định nhìn thấy người kia liền nhờ nhân viên quen biết của quán đem tiền chuyển giao cho hắn, ta sẽ thừa cơ chạy trốn, sự tình máu chó giữa đôi ta coi như xóa bỏ, về sau hắn đi đường cái của hắn, ta đi cầu độc mộc của ta.

Nhưng tiếc thay vận mệnh lại thích đùa giỡn con người, ta ngồi xổm trong quán rượu mấy ngày cũng không gặp được cái người kia. Xấp tiền đỏ chói ngày qua ngày đặt ở dưới gối của ta, không biết có phải là dính chút hơi thở huyền diệu của gay hay không, dẫn tới liên tiếp mấy ngày ta đều không thể ngủ ngon giấc, tỉnh tỉnh mê mê mà mơ thấy cảnh tượng buổi tối ngày hôm ấy.

Kỳ quái chính là, cho dù trong mơ ta có nỗ lực ngăn cản tình hình tiến triển ra sao, kết quả cuối cùng vẫn là ở trên xe bị người kia cưỡng hôn, thậm chí còn xuất hiện thêm nhiều cảnh trong hiện thực không có.

Tỷ như, vừa hôn xong, người kia sẽ dùng tay nhẹ nhàng xoa xoa lên má trái của ta chốc lát, sau đó tới gần bên khóe môi của ta hôn một cái, tiếp theo thấp giọng nói một câu gì đó.

Ta cũng nghe không rõ, liền mãnh liệt mở mắt tỉnh giấc.

Quả nhiên quần đã ướt.

Mấy ngày liên tiếp đều tương tự như vậy, lúc mới bắt đầu ta còn bị ngũ lôi oanh đỉnh, về sau liền biến thành tê liệt, yên lặng bò dậy đi vào toilet đổi quần.

Trong lúc vô tình nhìn lướt qua trước gương, ta nhất thời bị những vết xanh tím dày đặc trước mắt làm cho sợ hết hồn.

Đệch, cuộc sống đã làm gì với thận của ta thế này!

Ta thậm chí có chút hoài nghi, buổi tối ngày hôm đó kẻ mà ta gặp e rằng không phải là nam nhân bình thường, mà là nam hồ ly tinh? Hắn đã bỏ bùa lên xấp tiền kia?

Hay là... lẽ nào ta thật sự... cong?

Cái ý nghĩ đáng sợ này doạ ta toát mồ hôi lạnh khắp người, ta nghiêm túc suy tư nửa ngày nhưng vẫn không có được một kết quả xác định, bất đắc dĩ đành phải tìm người đến cố vấn.

Ta gọi điện thoại cho bạn thân của ta.

Bạn thân của ta là một cô gái, nói chính xác hơn, là một hủ nữ thâm niên.

Thâm niên tới trình độ nào ấy hả? Đôi ta từ thời nhà trẻ đến năm cấp ba đều học cùng một lớp, ta còn nhớ năm lớp 6 tiểu học*, cô ấy đã ở trong lớp âm thầm lặng lẽ mà viết đồng nhân văn về ta và lớp phó học tập.

Sau đó lên sơ trung, trong lúc vô tình liếc mắt nhìn sang notebook của cô ấy, ta đã bắt gặp cánh cửa lớn dẫn tới một thế giới mới không thuộc về ta.

Cũng may từ cao trung trở về sau, cô ấy không còn lôi kéo trai thẳng vào những chuyện ngu xuẩn như vậy nữa, mà quay sang tự xưng là đệ nhất ra-đa giám định gay, tuy rằng ta không cách nào tin được, nhưng chỉ hỏi một câu có lẽ sẽ không sao.

Điện thoại kết nối, ta cứ như vậy như vậy mà miêu tả tình cảnh buổi tối ngày hôm đó cho cô ấy nghe, bỏ qua một vài chi tiết xấu hổ nhỏ, tiếp theo liền nói một chút về tao ngộ mấy ngày gần đây của ta, ta vốn tưởng rằng với thuộc tính của bạn thân ta, nhất định sẽ kích động mà gào thét lên, ta cũng đã chuẩn bị xong bị oanh tạc rít gào, thế nhưng đầu bên kia điện thoại lại thập phần bình tĩnh, yên tĩnh đến khiến ta tưởng rằng cô ấy đã bỏ đi, mãi đến khi nói xong, trong điện thoại đột nhiên truyền đến một tiếng vang thật lớn.

Ta sợ đến nhảy dựng lên: "Chuyện gì xảy ra vậy?"

"Không có gì không có gì" cô ấy nói, "Lăn lộn đánh nhau quá mãnh liệt nên té xuống giường ấy mà."

Ta:...

Ta bắt đầu hối hận đã đem sự tình nói cho cô ấy biết.

Cô ấy hắng giọng một cái, rất nhanh điều chỉnh tốt trạng thái, hỏi: "Soái ca kia cho cậu bao nhiêu tiền?"

Ta nhàm chán nói ra con số đã đếm qua mấy trăm lần: "Bốn ngàn hai."

"Oa..." Cô ấy phát ra kinh ngạc cảm thán, lại nói, "Thiếu mười đồng liền vừa vặn."

Ta nghe không hiểu: "Cái gì?"

"Không có gì không có gì, cho nên cậu đã mộng xuân suốt một tuần lễ?"

Ta nghiêm túc sửa lại: "Không phải mộng xuân."

Ba cái chuyện ấy, sao gọi là mộng xuân?

Nhưng thận hư thì đúng là thật, ta tuyệt vọng thở dài: "Có phải tớ đã xong rồi?"

"Không" cô ấy nghiêm túc sửa lại, "Cậu chỉ là cong thôi."

Ta làm thế nào cũng không muốn tin tưởng: "Không thể! Tớ con mẹ nó đã thẳng nhiều năm như vậy!" Làm sao có khả năng nói cong liền cong!

Cô ấy ý vị thâm trường mà giải thích: "Nhóc con, cậu biết có một loại lý thuyết, gọi là trai thẳng Schrodinger** hay không?"

Ta: "Schro cái gì cơ?"

Cô ấy tiếp tục: "Đơn giản mà nói, chính là căn cứ vào cơ học lượng tử, thời điểm một nam nhân bị giam trong tủ, hắn sẽ rơi vào trạng thái chồng chất giữa thẳng và cong, trước khi cửa tủ mở ra, không ai biết rốt cuộc hắn là thẳng, hay là cong."

Nghe ra tựa hồ có chút đạo lý... cái rắm ấy!

Ta mà tin một nữ nhân bắt đầu từ sơ trung môn vật lý đã không đạt yêu cầu thì ta mới là đứa ngu!

Ngay cả một định nghĩa gay cơ bản như vậy cũng có thể kéo tới định luật khoa học, ta đúng là phục rồi.

Cô ấy biết ta sẽ không tin, chỉ thở dài nói: "Tiểu Hạ, tính hướng không phải cậu muốn thẳng liền thẳng, sớm chút tiếp nhận sự thật đi."

Lòng ta nguội lạnh như tro tàn mà cúp máy trước, cô ấy liền nói với theo một câu: "Tớ bấm ngón tay tính toán, soái ca buổi tối ngày hôm đó vẫn chưa hết duyên phận với cậu, căn cứ theo trực giác của tớ, hai người nhất định sẽ gặp lại."

Được thôi, vật lí học không dùng được liền dùng huyền học, bạn thân của ta thực sự là kiến thức uyên bác.

Nhưng mà ta vạn lần không ngờ rằng, lần này mẹ nó thực sự để cô ấy nói trúng rồi.

-----

*Giáo dục ở Trung Quốc: 6 năm tiểu học, 3 năm sơ trung (THCS), 3 năm cao trung (THPT).

**Trai thẳng Schrodinger: Một người đàn ông không bao giờ biết rằng anh ta là người dị tính, đồng tính hay lưỡng tính trước khi anh ta gặp người đàn ông mà anh ta yêu. Giống như con mèo trong cái hộp không được quan sát, trước khi biết nó đã chết hay còn sống, nó sẽ ở trong trạng thái bán chết (nửa sống nửa chết).

Để hiểu thêm, hãy đọc thí nghiệm con mèo của Schrodinger.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK