• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ta Là Một Tên Trai Thẳng Làm Công Ở Gay Bar

Tác giả: Helicopter

Editor: Mia Tree

Truyện được edit tại: miatree0402.wordpress.com

------

Chương 6

"Cho nên? Cậu lập tức đồng ý với hắn?"

Đầu bên kia điện thoại truyền đến ngữ khí không giấu được hưng phấn kích động của đứa bạn thân, ta lườm một cái, nói: "Làm sao có khả năng."

Ta là người thận trọng như vậy, làm sao có thể bởi vì một món tiền nhỏ liền dễ dàng quăng mất tiết tháo.

Đương nhiên là trước tiên phải khước từ tượng trưng một chút a.

...

Sau khi thoát khỏi giây phút khiếp sợ, ta rất nhanh lấy lại phản ứng, biểu tình đoan chính nói: "Này không hay lắm đi."

"Thế nào?" Hắn hỏi.

"Vạn nhất tới lúc đó anh... nhịn không được làm chuyện dư thừa khác thì phải làm sao?"

"Hửm? Chuyện dư thừa gì?"

"Thì... mấy thứ xấu xa trong lòng anh đó!"

Hắn nở nụ cười, tiếp tục nghiêm túc nói: "Tôi đảm bảo sẽ không làm chuyện không nên làm, yên tâm rồi chứ? Bằng không chúng ta ký hợp đồng?"

Còn ký hợp đồng? Hắn thật sự xem đây là một cuộc mua bán?

Ta không còn lời nào để nói, thực sự theo không kịp mạch não của người này.

"Đồng ý chứ?" Hắn thấp giọng thúc giục.

"Để tôi... tôi suy nghĩ một chút."

Buổi tối đường phố rất yên tĩnh, trong ngõ hẻm không có một bóng người, ta còn đang cúi đầu suy tư về việc nếu mình đồng ý có tính là bán mình hay không, lại không chú ý tới bóng người cao lớn trước mặt chẳng biết từ lúc nào đã bước tới gần trong gang tấc.

"Hạ Thực." thanh âm nặng nề gọi ta.

Ta theo bản năng ngẩng đầu, đôi môi liền đụng phải cằm của hắn, phút chốc nhẹ nhàng sượt qua để lại xúc cảm đặc biệt rõ ràng.

Ta còn chưa kịp lùi về sau một bước, hắn đã nâng mặt ta lên, thuận thế hôn xuống.

Cái hôn này tới quá mức đột ngột không kịp chuẩn bị, ta kinh ngạc thốt ra tiếng, liền để cho hắn trong nháy mắt đạt được mục đích.

Đệch! Tên khốn kiếp này!

Đây vẫn còn đang ở trên đường a!

Không giống với lần trước ở trong xe, động tác của hắn thong dong không ít, đầu lưỡi xâm lấn dọc theo môi răng không chút ngại ngùng mà càn quét, nỗi sợ hãi bất cứ lúc nào cũng có thể bị người bắt gặp khiến adrenaline* trong cơ thể ta điên cuồng tăng lên, tim đập như muốn phá tan lồng ngực.

[*một loại hormone kích thích vận chuyển máu về tim.]

Ta dùng sức đẩy hắn nhưng hắn vẫn không nhúc nhích, ngược lại chân ta run đến đứng không vững, dựa vào tường trượt xuống, cả người cơ hồ treo ở trên người hắn, được hắn một tay nâng đùi đẩy lên phía trên.

Đại não phút chốc xẹt qua một tia thanh tỉnh, ta nắm lấy cơ hội phản kháng, cắn một cái ở trong miệng hắn.

Cắn đến có chút tàn nhẫn, ngửi thấy mùi máu tanh nhàn nhạt, hắn khẽ 'ưm' một tiếng, thế nhưng không buông tha mà tiếp tục hôn ta một hồi, mới thả ra.

Ta ngồi phịch ở bên tường quệt miệng, tức giận nói: "Con mẹ nó anh có bệnh à? Lão tử còn chưa có đồng ý!"

Hắn như cũ cách ta rất gần, liếm vết thương trên khóe môi, ánh mắt trầm xuống một hồi mới dần dần khôi phục thanh tỉnh, đưa tay xoa bóp mặt ta.

"... Trước tiên tôi cần phải nếm thử chút ngon ngọt." Hắn nói.

Trong lúc thì thầm, hơi thở của hắn phả vào mặt ta, ta không thích ứng được mà vặn vẹo cái đầu, trong lòng điên cuồng bĩu môi.

Nếm thử cái quỷ a, ta thấy cái tên gian thương này là tới nghiệm hàng đi.

Lúc ta phát hiện bản thân có thể đứng vững, liền lập tức đẩy hắn ra, thế nhưng ngược lại lần này không cần dùng bao nhiêu sức lực vẫn thành công.

"Chết tiệt, cái này cũng phải tính thành tiền, không cho phép anh quỵt nợ."

Nghe vậy, trong mắt hắn chợt lóe ý cười vì thực hiện được âm mưu, hỏi: "Em không phải còn muốn suy tính một chút hay sao?"

Thôi xong! Ta phản ứng mãnh liệt quá, bị bẫy rồi!!

Thủ đoạn của tên này cũng quá âm hiểm, ta tức giận đến mức cơ tim tắc nghẽn, muốn lập tức cắn chết hắn đi cho rồi!

Nhưng giờ phải làm sao đây? Ta chần chừ không thôi, đồng ý thì chính là để người này bao dưỡng, còn nếu không đồng ý, chẳng phải ta bị chiếm không tiện nghi?

Lặng lẽ liếc mắt qua bên cạnh, thần sắc tên này vẫn dương dương tự đắc mà đi về phía trước, bộ dạng nghiễm nhiên nắm chắc phần thắng, nhìn đến khiến trong lòng ta sôi máu.

Cứ như vậy đầu óc ta loạn thành một đoàn, nhưng ta thực sự không muốn để cho hắn toại nguyện nhanh như vậy, dù thế nào trước tiên cũng phải chỉnh hắn một chút, trả mối thù mới vừa rồi bị đùa giỡn.

Nghĩ đến đây, ta bỗng dưng dừng bước, nói: "Khách sạn ở ngay phía trước, trong đại sảnh sẽ có tình nguyện viên khác tiếp đón, tôi đi về trước."

Hắn quay người nhìn ta: "Quyết định xong rồi?"

Ta trầm mặc chốc lát, lộ ra một nụ cười không có ý tốt, đón lấy ánh mắt của hắn tiến lên một bước, vươn tay kéo xuống caravat của hắn.

Hắn hơi kinh ngạc, nhưng vẫn thuận theo cúi người, nhìn xem ta muốn làm gì.

Ta ngửa đầu kề sát vào bên tai hắn, động tác khống chế không xong, đôi môi không cẩn thận cọ một chút ở bên tai hắn, rõ ràng cảm nhận được cả người hắn cứng đờ.

Ta không nghĩ nhiều, tự mình nhỏ giọng hung ác nói: "Anh có bản lĩnh thì tự mình đoán đi!"

Nói xong ta xoay người bỏ chạy, chạy hơn mười bước mới dừng lại, quay người phát hiện hắn vẫn không nhúc nhích đứng yên tại chỗ, càn rỡ mà nở nụ cười hô to: "Chờ đó, gia gia đây ngày mai sẽ nói cho anh biết!"

...

Tuy rằng tổn thất rất lớn, nhưng cuối cùng tốt xấu vẫn xem như hòa nhau một trận, nhớ tới ta liền cảm thấy tâm tình tốt lên rất nhiều, cho nên không khỏi đắc ý mà đem quá trình nói cho bạn thân của ta biết.

Cô ấy ở đầu bên kia lại đột nhiên im lặng, ta mơ hồ nghe được tiếng hít thở không ngừng đè thấp, nhất thời có chút liên tưởng không quá tốt, cô ấy sẽ không phải rơi xuống giường rồi chứ?

"Ôi!" Cô ấy đột nhiên hét to một tiếng, "Mặt nạ của lão tử cười đến nứt ra rồi!"

Ta: "..."

Đầu bên kia sột sột soạt soạt một trận, đại khái là đang bóc mặt nạ, thanh âm của cô ấy bình thường trở lại không ít, nín cười nói: "Tiểu Hạ Hạ, cậu thật sự ngốc a."

"Nói cái gì đó?" Ta cả giận, "Tớ ngốc chỗ nào?"

Cô ấy lại không trả lời câu hỏi của ta, chỉ thở dài nói: "Cái tên năm nhất kia, thật là thiên tài thương nghiệp mà, cậu đấu không lại hắn."

"Cái gì năm nhất." ta cau mày sửa lại, "Hắn đã tốt nghiệp năm tư đại học."

"Ý tớ muốn nói... Ai, thôi cậu không hiểu đâu." cô ấy lại hỏi, "Cậu dự định ngày mai sẽ đồng ý với hắn?"

"Haizz." ta buồn buồn đáp một tiếng, vốn tưởng rằng cô ấy sẽ cười nhạo ta vì tiền mà vứt bỏ trinh tiết, kết quả cô ấy lại "khà khà" nở nụ cười: "Ngọn sóng này không thiệt thòi."

...

Ta: "Tạm biệt."

"Ấy chờ chút, cậu mới vừa nói cái tên năm tư... gì kia, tên gì?"

"Thẩm Điệt, sao vậy?"

"Sao tớ cảm giác có chút quen tai..."

Ta: "Không phải chứ? Cậu quen biết hắn?"

Cô ấy nói: "Không thể nào, nếu tớ quen biết một nam nhân cực phẩm như thế, làm sao có khả năng không ấn tượng? Chậc, thật kỳ quái, có thể là tớ đã nghe qua ở đâu đó."

Ta biết rõ tập tính của bạn thân ta, đối với hết thảy soái ca mỹ nữ tự nhiên đều có cảm ứng kỳ diệu, gặp người nào cũng cảm thấy hữu duyên, ta cũng không cảm thấy có gì kỳ quái, chỉ coi như bệnh hoa si của cô ấy lại tái phát.

Ngày hôm sau phiên trực của ta là vào buổi chiều, cho nên ta ngủ một giấc đến mười giờ, sau khi ăn sớm bữa trưa, mới chậm rãi đi đến hội trường.

Giờ nghỉ trưa còn chưa kết thúc, ta vừa tiến vào liền thấy người kia cùng với mấy người bạn học nước ngoài của hắn đứng ở một chỗ nói chuyện phiếm, lúc đi ngang qua phía sau, vừa vặn nghe được một nam nhân tóc nâu dùng tiếng Anh hỏi vết thương trên miệng hắn là chuyện gì xảy ra.

Ta cả kinh, lập tức che mặt bất động thanh sắc lui về sau hai bước, lại nghe thấy hắn miễn cưỡng cười nói: "À, mèo cắn."

Mấy người nước ngoài lập tức hiểu rõ, ám muội mà hỏi tới: "Ngày hôm qua không phải cậu trở về trước sao, mèo hoang nhỏ từ đâu mà tới?"

Hắn lắc đầu một cái, đàng hoàng trịnh trọng nói: "Nuôi trong nhà."

Ta nhìn ý cười muốn ăn đòn trên mặt hắn, hận không thể xông tới hướng đạp một cước lên mông hắn.

Cút về nhà mẹ ngươi mà nuôi ấy! Mở miệng liền phun ra mấy câu nhảm nhí, cho rằng ta không nghe được đúng không?

Ta cảm giác mấy ngày nay mình sắp tức giận đến giảm thọ rồi, vội vã rời xa nơi này đi chuyển mấy thùng thiết bị để tỉnh táo lại một chút.

Lần thứ hai đụng mặt hắn tại bồn hoa đằng sau hội trường, nỗi lòng của ta đã bình phục không ít, có thể nhịn xuống xung động xông tới bóp chết hắn.

Hắn đem áo khoác âu phục treo ở trên tay, nới lỏng caravat, hỏi: "Hiện tại có thể nói rồi chứ?"

Ta chú ý thấy mặt mày hắn có chút xanh xao, thầm nghĩ mở cái hội nghị này thật khiến người ta mệt mỏi mà, buổi tối còn phải thức đêm.

Đương nhiên ta không có ý nhẹ dạ, chỉ là nhìn có chút hả hê một hồi, ta liền hắng giọng nghiêm mặt nói: "Trước khi đồng ý, hạng mục công việc cụ thể phải rõ ràng, anh tối hôm qua... khụ khụ, cái gì kia lâu như vậy, lẽ nào cũng coi như năm mươi?"

Hắn đối với vấn đề này không ngoài ý muốn, chỉ nói: "Em cũng thật là khôn khéo."

Đương nhiên, chuyện liên quan đến tiền sao có thể hồ đồ?

Vả lại, nếu sau này hắn cũng giống như đêm qua, vậy ta sẽ phải chịu thiệt sao? Còn làm ăn cái gì nữa?

"Anh phải tính theo giờ... không đúng, phải tính theo giây mà thu lệ phí!"

Hắn tán đồng gật đầu: "Em phụ trách tính giờ?"

Đậu móa, chuyện như vậy ai có thể chuẩn bị mà tính giờ a, cũng không phải biến thái!

"Vậy thì chỉ có thể ước lượng." hắn nói, "Ngày hôm qua... một trăm được không?"

Ta vốn muốn nói một trăm, thấy hắn chủ động ra giá, trong lòng vui vẻ, biểu tình trên mặt vẫn miễn cưỡng như cũ mà gật đầu.

Chiếu theo cách tính này, chẳng phải rất nhanh ta liền có thể trả hết món nợ bốn ngàn hai rồi sao?

Đến lúc đó có thể sớm trở về quỹ đạo sinh hoạt trai thẳng của ta, còn lấy được một khoản tiền lớn, quả thực đắc ý.

Bốn bề vắng lặng, ta suy đi tính lại, người trước mặt vừa có xu thế tiến đến gần, ta liền giật mình lùi về sau tránh né, nói: "Chờ đã, tôi còn có điều phải bổ sung làm rõ!"

Hắn bất mãn mà thẳng dậy: "Sao nữa?"

"Anh anh anh lần sau... không cho phép ở trên đường... cái gì kia! Ban ngày ban mặt sờ sờ mó mó, bị người khác nhìn thấy thì phải làm sao!"

Đến lúc đó sự thanh bạch của trai thẳng ta đây cũng sẽ tiêu tùng!

Hắn nghe vậy, trên mặt vừa lộ ra vẻ không thích, đột nhiên nhớ tới gì đó, hòa hoãn sắc mặt vui vẻ đồng ý: "Được, lần sau đi khách sạn."

Ta: "? ? ?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK