• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ta Là Một Tên Trai Thẳng Làm Công Ở Gay Bar

Tác giả: Helicopter

Editor: Mia Tree

Truyện được edit tại: miatree0402.wordpress.com

------

Chương 4

Lần nữa gặp lại nam nhân đáng sợ kia, là ở trong trường học của ta.

Không nghĩ tới đi? Bản thân ta cũng không nghĩ tới.

Sự tình là như vầy, sau khi cuộc thi cuối kỳ kết thúc, trường học giao cho học viện tổ chức một hạng mục giao lưu quốc tế, tiếp đón mấy đội ngũ nghiên cứu của các thương nhân nổi tiếng ở nước ngoài tới, vốn là hoạt động to lớn như vậy, sẽ vô duyên với đám gà mờ năm thứ hai đại học bọn ta, thế nhưng không biết tại sao ta lại ma xui quỷ khiến mà bị học tỷ bên xã đoàn hệ tài chính kéo đi làm tình nguyện viên.

Bởi vì trong xã đoàn chỉ có một mình ta, cũng bởi vì không tranh giành được vé xe lửa, ta không thể không tạm thời ở lại trường học.

Nếu như sớm biết chuyến tình nguyện này sẽ chôn vùi chút trinh tiết cuối cùng của đời trai thẳng ta đây, đừng nói đánh nhau tới gãy tay gãy chân để giành vé xe lửa, ta con mẹ nó dù có bay bằng hai tay hai chân cũng phải bay trở về nhà.

... Đáng tiếc, ngàn vàng khó mua được vài chữ 'sớm biết vậy', càng mua không được trinh tiết rơi rớt thành bùn nhão của ta.

Còn nhớ đó là một buổi trưa chan hòa ánh nắng, bầu trời trong trẻo, ta khiêng tấm bảng plastic so với thân ta còn cao hơn, mồ hôi nhễ nhại mà bước từng bước lên trên thang lầu của học viện. Thời khắc ta sống không còn gì nuối tiếc, thì nhìn thấy học tỷ đạp gót giày cao quý đẹp đẽ từ bên trong tầng lầu đi ra nghênh tiếp: "Tiểu Hạ cực khổ rồi!"

Ánh mắt ta sáng lên, lộ ra một nụ cười hạnh phúc, sống lưng thẳng tắp chà xát lê lết trèo lên thêm vài bước, vừa định đưa tấm bảng tới, bên tai thình lình nổ tung một thanh âm: "Thiệt là chết tiệt!"

Ta sợ đến thiếu chút nữa ngã chỏng vó, chỉ thấy học tỷ đột nhiên thu tay về sửa lại mái tóc, một bên lộ ra mỉm cười một bên "cộp cộp" bay xẹt qua người ta, mở miệng ra là một chuỗi tiếng Anh lưu loát.

Ta mơ hồ nghe được mấy chữ đại loại như hoan nghênh gì đó, khó khăn quay đầu nhìn cái người mặc âu phục phía dưới bậc thang đang đi tới, không nhìn còn đỡ, vừa nhìn, tâm linh nhỏ yếu đuối của ta nhất thời chồng thêm hai tầng kinh hãi, dưới chân mất thăng bằng liền ngã lộn cổ về phía sau.

Tiếp theo, sự tình giống y như trong tiểu thuyết máu chó thô tục độc ác đã viết — ta được một người từ phía sau ôm eo đỡ lấy.

Nói một cách chính xác, không phải eo, là vị trí từ eo dời xuống một tí.

Trong chớp mắt, ta ngửi thấy một mùi nước hoa nhàn nhạt của nam nhân, trong lòng nhất thời bùng phát linh cảm cảnh giác mãnh liệt, quay đầu nhìn lại, đối diện chính là một đôi mắt đẹp từng quen biết.

"Đã lâu không gặp." hắn nói, "Vừa đến đã nhiệt tình như vậy."

... Nhiệt tình em gái ngươi! Nói như thế nào đây! Không thấy ta bị té ngã đó sao? Tay hắn mẹ nó hướng xuống nơi nào vậy!!

Ta vặn vẹo thân mình đứng thẳng dậy, hung tợn mà lườm hắn một cái, thừa dịp hắn chưa kịp phản ứng, nhặt lên tấm bảng trên mặt đất, đứng dậy liền vèo vèo vèo như một làn khói bay về phía mấy bậc thang hướng lên trên, chạy xuyên qua cánh cửa to đùng.

Lúc này không trốn còn đợi khi nào!

Sau một giờ, ta vẫn luôn trốn ở trong góc để đồ tạp nham cách đại sảnh tiếp đón rất xa, không phải ta sợ hãi, mà là tại chưa thăm dò được tình hình cụ thể của kẻ địch, chiến lược rút lui phòng thủ mới là chính xác.

Nhưng mà tầng lầu cũng có vẻ hơi lớn, trốn mãi không đi đâu, ta thực sự nhịn không được phải đi vệ sinh, liền không biết xui xẻo thế nào đụng phải hắn.

Người này chậm rãi đi tới bên cạnh ta, ung dung thong thả mở ra thắt lưng quần tây, động tác tao nhã đến giống như không phải tới đi tiểu mà là tới ngắm cảnh.

Xí, làm màu. Chút trò mèo thì có ích gì, nam nhân đích thực còn phải xem thực hư dưới đũng quần.

Ta khinh thường lướt xuống phía dưới của hắn.

... Đậu móa! Thật lớn!

Có thể là do ánh mắt của ta quá mức khiếp sợ dẫn tới sự chú ý của đối phương, hắn quay đầu nhìn ta, cong lên khóe môi lộ ra nụ cười trêu chọc thách thức.

Cười cái gì mà cười, lớn là có thể tùy tiện cười nhạo người khác sao? Nông cạn!

Ta bĩu môi, thành thạo buộc lại lưng quần rồi đi ra ngoài.

"Tiểu Hạ." Hắn đột nhiên gọi ta.

Âm sắc trầm thấp vang vọng, hai chữ bình thường lại như ẩn giấu móc câu, khiến ta không tự chủ được mà sững sờ, rất nhanh liền lấy lại phản ứng.

Tiểu Hạ cái gì? Tiểu Hạ là cái tên ngươi có thể gọi sao!

Ta quay người dừng lại, mặt đầy nghiêm túc nhìn thẳng hắn, gằn từng chữ: "Tôi tên là Hạ Thực! Thẳng của trai thẳng!"

[*chữ Thựccó chữ Trực (thẳng)ở bên phải.]

Hắn đi lên phía trước: "Tôi tên là Thẩm Điệt."

Thẩm Điệt? Tên còn dễ nghe như vậy... Không đúng! Ai muốn cùng hắn trao đổi tên chứ? Hắn lẽ nào không nghe ra ta đây là đang cảnh cáo sao!

Quả nhiên, trai thẳng cùng gay mạch não trời sinh không giống nhau, cùng người này ám chỉ cái gì căn bản đều vô dụng, chẳng bằng thẳng thắn mà nói ra.

Nghĩ tới đây, ta quay đầu đánh giá bốn phía một vòng, xác định trong nhà vệ sinh không có người khác, liền đi tới đóng cửa lại.

Trong lúc ta hành động, người kia vẫn luôn đầy hứng thú mà đánh giá ta, cái gì cũng không hỏi, thậm chí tại thời điểm ta dùng sức đóng cửa còn tới giúp một tay.

Ta hít sâu một hơi, thò tay vô túi móc móc, lấy ra một xấp nhân dân tệ, chìa đến trước mặt hắn: "Cầm!"

Trong ánh mắt hắn lộ ra chút kinh ngạc, nói: "Mỗi ngày em đều mang theo bên người?"

Vậy thì đã làm sao? Nếu không phải sợ bản thân bỏ vào trong thẻ liền không nỡ lấy ra, đặt ở dưới gối lại không thể ngủ ngon, ta sao có thể tình nguyện mỗi ngày đều mò vào trong túi kiểm tra?

Vốn tưởng rằng trả lại tiền liền xong hết mọi chuyện, hắn lại đột nhiên nói: "Nếu như tôi nói tôi không muốn thì sao?"

Ta hừ lạnh một tiếng, hung thần ác sát nói: "Đây không phải do anh quyết định."

Ai thèm quản hắn muốn hay không muốn? Cho dù không muốn cũng phải muốn!

"Tiền trả lại cho anh, chuyện giữa hai ta liền xóa bỏ! Lúc trước anh chiếm tiện nghi của tôi, tôi không tính toán, nhưng anh tuyệt đối không thể đem chuyện tôi làm thêm tại gay bar nói ra!"

Vạn nhất một truyền mười mười truyền trăm, khiến bạn học trong trường đều biết được, hai năm còn lại ta cũng khỏi nghĩ đến chuyện kết giao bạn gái.

Ai ngờ trên mặt hắn lại lộ ra biểu tình bắt được cán dao, không nhanh không chậm nói: "Đây không phải do em quyết định."

Đệch! Uy hiếp ta còn sao chép lời thoại của ta!

Ta tức đến hộc máu, còn muốn cãi lại vài câu, thì thình lình nghe thấy cửa nhà vệ sinh truyền đến tiếng mở cửa.

Trong lòng ta cả kinh, chột dạ một cách khó hiểu khiến ta lập tức nhảy dựng lên, lôi kéo tên kia lập tức trốn vào phòng riêng bên cạnh.

Không hiểu sao hắn lại chịu theo sát ta tiến vào, trong mắt mang theo chút biểu tình không biết nên khóc hay nên cười, mở miệng nói: "Em..."

Lỗ tai của ta vểnh lên nghe thấy không ít tiếng bước chân tiến vào, ta vội vã nhào tới, bịt kín cái miệng của hắn trước khi lời kia thốt ra khỏi miệng.

"Xuỵt —— " ta hướng hắn thủ thế.

Hắn đầu tiên là ngoài ý muốn chớp chớp mắt, lập tức rất nhanh bình tĩnh lại, rũ mắt nặng nề mà nhìn cái tay ta đưa qua, đột nhiên hé môi liếm một cái vào lòng bàn tay của ta.

Cảm giác đầu lưỡi nhẹ nhàng đảo qua khiến cả người ta đều ngứa ngáy, đại não phút chốc bị sụp đổ.

Đậu móa! Hắn hắn hắn hắn, hắn sao lại lẳng lơ như vậy!

Đám người bước vào nhà vệ sinh lần lượt rời đi, đến lúc này ta mới hậu tri hậu giác phát hiện ra nguy hiểm.

Nam nhân trước mặt cách ta chỉ có nửa bước, chiều cao nhìn ra so với ta vượt hơn nửa cái đầu, tướng mạo rất có tính mê hoặc, hành vi cử chỉ không có điểm cuối, quan trọng hơn cả, đây là một tên gay có ý tứ với ta.

Ta con mẹ nó đầu óc bị cửa kẹp rồi sao?! Cư nhiên nhốt mình chung một chỗ với cái tên nam hồ ly tinh này!

Thấy tình thế không ổn, ta liền mở cửa muốn bỏ chạy, lại bị đối phương giành trước một bước nắm lấy cổ tay, thuận tiện một phát nắm luôn khóa cửa.

Đường sống duy nhất bị chặt đứt, ta khóc không ra nước mắt, bất đắc dĩ đành lộ ra một nụ cười đắng chát bất kham, nhún nhường nói: "Đại ca, em sai rồi... Em thật sự không phải cố ý mời gọi anh... Em không muốn làm gay...."

Lời còn chưa nói hết, người trước mặt đột nhiên duỗi tay ôm chặt lấy má trái của ta, ánh mắt tối sầm lại, chậm rãi kề sát vào cho đến khi khoảng cách giữa hai người bọn ta chỉ còn lại hai ngón tay, thấp giọng nói: "Em không phải nói em là trai thẳng sao?"

"... Tôi giúp em giám định một chút."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK