vào đâu được.
Không chỉ có gu ăn mặc thời thượng, mà cách trang điểm tỉ mỉ kia, cùng với sự tự tin trên
gương mặt cũng đủ đánh gục được Kiều Lệ Doanh một cách dễ dàng.
Kiều Lệ Doanh không nhịn được thở dài một hơi, cô biết rõ những người trong phòng này
không ai xem cô là đối thủ cả. Vì với một cô gái tầm thường như Kiều Lệ Doanh hiện giờ, làm
sao có thể xứng tầm đọ nổi với những tinh anh văn phòng tương lai đang có mặt ở đây
VietWriter.vn
chứ.
Cô đứng ở hàng cuối cùng, trong lồng ngực thấp thỏm lo sợ chờ đợi nhân viên trong công ty điều phối ứng viên vào trong để phỏng vấn.
Kiều Lệ Doanh hít sâu một hơi rồi lại chậm rãi thở ra nhẹ nhàng, bàn tay của cô gái nắm chặt CV ôm vào lồng ngực, tự trấn an bản thân - Cố lên Lệ Doanh! Mi sẽ làm được!
Chờ đợi hơn nửa tiếng sau, tốp người đầu tiên vào phòng họp đã đi ra, dường như phòng vấn không được suôn sẻ cho lắm, trên gương mặt mỗi người đều ra vẻ không cam lòng.
Điều này càng làm cho Kiều Lệ Doanh lo sợ, cô không tự tin bản thân mình sẽ vượt qua được đợt phỏng vấn này. Nữ thư ký cấp cao từ trong phòng họp đi ra sau cùng, cô ấy nhìn lướt qua những ứng viên còn lại, sau đó lại nở nụ cười chuyên nghiệp. “Đây sẽ là bài kiểm tra năng lực trước khi qua vòng phỏng vấn cuối” Thư ký cấp cao kia nói xong liền đưa tốp ứng viên tiếp theo vào phòng họp. Kiều Lệ Doanh mang theo trái tim thấp thỏm lo sợ theo sau, cô chọn bừa một chỗ mà ngồi xuống, sau khi được phát đề kiểm tra liền không suy nghĩ gì mà đặt bút làm.
Phương Nhiễm - thư ký cấp cao của tổng giám đốc đương nhiệm đưa mắt quan sát từng ứng viên trong phòng họp. Nãy giờ cô chẳng nhìn trúng được người nào, tuy rằng bọn họ, ai ai cũng có bằng cấp ổn định, lại mang theo kinh nghiệm dày dặn, nhưng quá tự cao tự đại. Ăn mặc thì hở hang chẳng chút kín đáo, không rõ là làm việc văn phòng, hay là muốn câu dẫn ông chủ nữa.
Mà Phong Thế Quân - tổng giám đốc đương nhiệm của Phong thị lại giữ thân như ngọc, một chính nhân quân tử như anh ta trước giờ không động qua nữ sắc văn phòng. Thế nên lần ứng tuyển cho chức vụ thư ký giám đốc này, Phong Thế Quân chỉ chú trọng tìm người có bằng cấp, ăn mặc lịch sự có phong thái tốt nhất là không được mang theo tư tưởng câu dẫn anh. Còn về việc có kinh nghiệm hay không thì không cần thiết, Phong Thế Quân có đủ khả năng huấn luyện người mới.
Phương Nhiễm sau khi phát đề xong thì đi đến bên bàn của Kiều Lệ Doanh. Suốt mấy đợt phỏng vấn tìm thư ký cho giám đốc tới giờ, lần đầu tiên cô nhìn trúng ứng viên như vậy.
Chủ yếu là người con gái đang ngồi đó ăn mặc vô cùng lịch sự, nhìn khắp cả phòng họp này, ai nấy đều diện váy ngắn ôm sát cơ thể, Kiều Lệ Doanh chỉ mặc quần bó sát và sơ mi
trắng, hoàn toàn khác biệt, chênh lệch một trời một vực so với người khác. Phương Nhiễm đưa tay đem CV phỏng vấn của Kiều Lệ Doanh lên xem, ánh mắt cô dán
chặt vào nội dung bên trong.
“Kiều Lệ Doanh.. Phương Nhiễm bất giác gọi tên Kiều Lệ Doanh.
Kiều Lệ Doanh vốn còn đang vận dụng hết IQ của mình vào bài kiểm tra năng lực, lúc bị gọi
tên vẫn còn cố viết thêm vài nét mới ngẩng mặt.
“Vâng ạ?”
Nhìn thấy Phương Nhiễm chú tâm xem CV của mình, trái tim nhỏ bé của Kiều Lệ Doanh hơi
rung lên: “CV phỏng vấn... có vấn đề gì sao ạ?”
Phương Nhiễm nâng mắt nhìn gương mặt ngây thơ của Kiều Lệ Doanh, cô khẽ nhếch môi
cười: “Không có gì, em cứ tiếp tục đi.”
Nói xong Phương Nhiễm trở về vị trí giám sát của mình.
Vị trí thư ký giám đốc bình thường đều là dành cho những người có năng lực, cũng như có kinh nghiệm. Nhưng nhìn qua CV của Kiều Lệ Doanh, ngoại trừ bằng tốt nghiệp đại học loại giỏi ra thì cũng không còn gì khác, xem qua đã biết cô không có bất kỳ kinh nghiệm nào. Thêm vào đó, hình như Kiều Lệ Doanh đã nhầm, cô đây là đang ứng tuyển cho chức vụ thư
ký giám đốc, chứ không phải là nhân viên tài chính.
Vậy nên cV này không cần xem qua cũng rõ là không đủ tiêu chuẩn. Nhưng bù lại, Phương Nhiễm rất thích Kiều Lệ Doanh trong bộ quần áo lịch sự này, cùng với nhiệt huyết của cô khi làm bài kiểm tra năng lực.
Khi nãy đứng gần Kiều Lệ Doanh, Phương Nhiễm đã liếc qua sơ bộ bài làm của cô. Xem ra là rất tốt, IQ rất cao, lại giỏi ngoại ngữ.