• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tôi nói rồi tôi không phải người nhà họ Lâm ở Vạn Đông Hà, anh có hỏi nữa cũng không moi được cái gì có ích cho anh đâu, về phần linh võ giả, anh nói là thì cứ là như vậy đi.”

"Tiết Đông Hành, lúc trước tôi nói chỉ cho anh một cơ hội, giờ cơ hội này anh dùng hết rồi đấy."

"Hiện tại tôi hỏi lại lần nữa, anh có muốn gọi điện thoại về bảo người nhà lấy đá chân khí lên đổi mạng anh về hay không?"

"Nếu như anh cho rằng mạng của mình không đáng giá một vạn viên đá chân khí thì tôi có thể giảm giá cho anh, chỉ cần một ngàn viên là được rồi."

"Đây đã là giới hạn cuối cùng của tôi, nếu anh vẫn cảm thấy mạng mình không đáng ngàn viên đá chân khí thì bây giờ tôi có thể cho anh lên đường rồi."

Lâm Thần biết một vạn viên linh thạch đối với một thế lực siêu cấp là quá mức to lớn, cho dù là linh thạch hạ phẩm mà bọn họ vẫn không có là chuyện bình thường.

Một ngàn viên đã là cái giá thấp nhất trong lòng hắn, nếu như người nhà Tiết Đông Hành vẫn không nỡ lấy ra một ngàn viên này thì hắn có thể đánh chết Tiết Đông Hành luôn.

Thả anh ta ra?

Hoàn toàn không thể.

Trước giờ, những người dám khiêu khích hắn chỉ có hai con đường để đi, hoặc là chết, hoặc trở thành con chó của hắn.

Nhưng mà muốn trở con chó của hắn cũng không phải chuyện dễ dàng.

Cái tên Linh võ giả này, quả thật dễ nhớ hơn tu võ giả một chút, nghe cũng ổn hơn.

"Lâm thiếu ngài bình tĩnh, đừng nóng!"

"Tôi sẽ gọi điện thoại về lấy đá chân khí ngay!

Tiết Đông Hành không hề hoài nghi tính chân thật trong lời nói của Lâm Thần, chỉ cần anh ta dám lắc đầu một cái, chắc chắn Lâm Thần sẽ điều khiển phần kiếm ý trong tay hắn nhắm ngay vào anh ta ngay!

Anh ta cũng không dám đi hỏi Lâm Thần có phải là thế lực trên núi kia hay không, nếu tiếp tục hỏi, nói không chừng Lâm Thần sẽ không cần đá chân khí nữa, trực tiếp ra tay tiêu diệt anh ta luôn!

"Alo!"

"Ba à, hiện tại con đang ở tổng bộ Bọ Cạp Đường thành phố Thiên Hải, ba nghe con nói nhé, hiện tại con rất cần ba lấy một ngàn viên đá chân khí đến cứu con, con gặp phải phiền phức lớn rồi!"

"Ba, ba đừng hỏi nhiều như vậy, chỉ cần ba đến là được, nhớ kỹ nha ba, nhất định phải nhanh, nhất định phải gom đủ một ngàn viên đã chân khí!"

Tiết Đông Hành nói xong đại khái tình hình thì lập tức cúp điện thoại, không hề kì kèo nói thêm chuyện dư thừa gì khác.

Tuy rằng có một số lời anh ta vẫn chưa nói hết, nhưng anh ta biết ba mình nhất định sẽ mang đủ một ngàn viên đá chân khí tới đây!

Chẳng qua đến lúc đó người tới sẽ không chỉ là một mình ông ấy.

Một ngàn viên đá chân khí, Tam phòng bọn họ vẫn có thể lấy ra được!

Hơn nữa đến lúc đó ba anh ta cũng sẽ tùy tình huống mà đưa ra quyết định, cuối cùng sẽ ngoan ngoãn dâng lên một ngàn viên chân khí hay là trực tiếp phản kháng cũng do ông ấy tới rồi mới nói được.

Nếu như có thể phản kháng lại Lâm Thần thì ngược lại anh ta cũng hy vọng cha mình có thể giết chết hắn luôn.

Với thực lực của cha mình chắc là làm được mà phải không?

"Anh Phong... Như vậy là chúng ta đang bị tống tiền sao?"

"Tên Lâm Thần này cũng quá kiêu ngạo rồi đó?"

Hác Đàm Minh nơm nớp lo sợ, âm thầm truyền âm vào tai Phong Minh Thâm.

"Kiêu ngạo?”

“Hiện tại ngay cả thức thứ ba trong Vân Vụ Thất Thức của anh ta cũng đã bị Lâm Thần hoàn toàn hóa giải, thậm chí là khống chế rồi, người ta kiêu ngạo một chút có là gì?"

"Nếu đổi thành anh, nói không chừng anh còn kiêu ngạo nhiều hơn người ta đó!”

Phong Minh Thâm đè nén nỗi sợ hãi trong lòng trả lời.

"Hai người thử nói một câu đi, có khi nào Lâm Thần này thuộc về thế lực trên núi kia hay không?”

"Chúng ta đều biết, tuy rằng mỗi người con của nhà họ Tiết đều là võ tu, nhưng trên thực tế bọn họ không giống chúng ta, Lâm Thần có thể dễ dàng hoá giải rồi khống chế luôn kiếm ý trong chiêu thức của Tiết công tử kia, nói không chừng hắn cũng giống với đám người Tiết công tử đó!"

"Thậm chí, tôi hoài nghi cho dù là Tiết lão gia tử của Tam phòng chúng ta tới cũng không phải là đối thủ của hắn đâu!"

"Nếu như lão gia chủ tới, nói không chừng ông ấy còn có thể thử một chút!"

Thôi Thạch Nguyên gia nhập truyền âm nói với hai người bọn họ.

Giờ phút này, thân thể ba người cung phụng cấp Ất đều đang run rẩy, bọn họ ở nhà họ Tiết làm cung phụng nhiều năm, chưa bao giờ trải qua loại chuyện này?

Trước kia đều là bọn họ đi tống tiền mấy thế lực siêu cấp kia, hiện tại tình thế đảo ngược, tới phiên bọn họ bị người khác tống tiền!

Cục tức này, dù bọn họ có nuốt không trôi thì cũng phải ráng mà nuốt xuống!

Nếu không thì kết quả chính là, tất cả đều biến thành đống sương màu máu!

Lâm Thần kéo một cái ghế ra ngồi, sau đó lại triệu hồi pháp khí trường kiếm kia bay về tay hắn, cầm lấy pháp khí trường kiếm trên tay mà chờ người nhà họ Tiết tới.

Tên phế vật Tiết Đông Hành này cũng có chút dứt khoát đó.

Pháp khí trường kiếm này, tuy đối với hắn mà nói là vô dụng, nhưng dùng để đối phó với những võ tu khác, thì nó cũng là một món bảo bối không tồi.

..........

Mà giờ phút này trong phòng họp nhà họ Tiết, Tam phòng Tiết Tương Nam cúp điện thoại xong thì cau chặt đôi mày.

Vừa rồi đứa con trai thứ hai của ông ta, Tiết Đông Hành vừa gọi điện thoại tới vừa báo tin vừa ám chỉ cho ông ta biết anh ta đã trúng tấm sắt cứng rồi, rất có thể khối sắt này thuộc về thế lực trên núi, hơn nữa trong tay còn có một phong hôn thư!

Hơn nữa còn nói cho ông ta biết, tên Lâm Thần này dám bảo ông lấy một ngàn viên đá chân khí đến đổi người!

Ông ta không hoài nghi lời nói của con mình, nhưng vấn đề là Lâm Thần này là thế lực nào trên núi?

Nếu hắn thật sự thuộc dòng họ mạnh nhất Giang Nam Ngạn, thì chúng ta chỉ cần đến nhận lỗi thôi, một ngàn viên đá chân khí này tính là cái gì?

Nhưng nếu hắn không thuộc dòng họ mạnh nhất Giang Nam Ngạn, vậy thì đến lúc đó chưa chắc là ai nhận lỗi với ai đâu.

Năm khu vực lớn của Long quốc, theo thứ tự là Giang Nam ngạn, Mạc Bắc Nguyên, Vạn Đông Hà, Đoạn Tây Nhai, cùng với Đế Đô Thiên.

Trong năm khu vực này đều các có thế lực trên núi phân ra chiếm đóng, bình thường có rất ít người thuộc thế lực trên núi rời khỏi khu vực của mình.

Mà một khi họ rời đi, tức là sắp có một cái gì đó sẽ xảy ra.

Hiện giờ bởi vì chuyện hôn thư mà cả Long quốc ầm ĩ hết cả lên, vậy mà trên tay tên Lâm Thần này còn có một phong hôn thư, rốt cuộc hắn thuộc thế lực trên núi ở khu vực nào thì khó mà nói được.

Hơn nữa con của ông cũng đã nói, nếu tiếp tục rặn hỏi nữa chắc chắn sẽ có chuyện, như vậy rất có khả năng hắn thuộc thế lực trên núi ở các khu vực khác!

"Lão Tam, đôi mày ông kẹp chặt không còn kẽ hở nữa rồi kìa, có chuyện gì xảy ra vậy?"

"Có phải Đông Hành lại gây chuyện ở bên ngoài nữa rồi không?"

Nhị phòng Tiết Tương Ngôn nhìn lão tam nhíu mày lập tức đưa ra kết luận, là lão tam nhà Tiết Đông Hành lại ra ngoài gây chuyện.

Bởi vì anh trai Tiết Đông Hành là Tiết Đông Diễn hôm nay vẫn chưa ra ngoài, hiện giờ chỉ có lão tam Tiết Đông Hành ở bên ngoài, cho nên chắc là nó lại gây sự rồi.

"Tôi nói này lão tam, ông bảo Đông Hành chú ý một chút đi, ngày thường thì không sao, nhưng mà gần đây vì chuyện hôn thư càng ngày càng phức tạp đó, lỡ như nó lại mang về phiền phức gì nữa, nói không chừng nhà họ Tiết chúng ta cũng không chịu nổi đâu"

Vẻ mặt đại phòng Tiết Tương Quân cũng không vui gì.

Tiết Tương Nam càng nhíu mày chặt hơn nữa, ông ta còn chưa mở miệng mà hai anh đã quở trách rồi.

Nhưng vấn đề là, lão nhị nhà ông thật sự đã gây ra chuyện.

Tiết Nam Uyên nhìn về phía lão tam nhà mình, thần sắc lạnh nhạt nói: "Lão Tam, có chuyện gì thì ông cứ nói."

Đứa nhỏ này, từ nhỏ đã luôn sợ ông ta như vậy rồi.

"Ba, Đông Hành đá trúng một tấm sắt dày rồi."

Tuy rằng Tiết Tương Nam là tam phòng, nhưng khi đối mặt với ba của mình, ông ta vẫn giữ vẻ vô cùng e dè, không giống đại phòng và nhị phòng có thể tự nhiên nói chuyện hơn ông nhiều.

"Mọi người thấy chưa, tôi mới vừa nói xong, tên nhãi ranh đó, thành sự không có bại sự thì có thừa!"

Nhị phòng Tiết Tương Ngôn trợn mắt, dùng giọng điệu hận sắt không thành thép nói.

"Lão nhị, trước tiên con nói ba nghe xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì."

Lúc này Tiết Tương Quân không có hùa theo mắng lão tam, mà là quan tâm hỏi.

Tiết Nam Uyên không mở miệng, chỉ chuyển ánh mắt đặt lên người Tiết Tương Nam.

"Nó đến Bọ Tử Đường ở Thành phố Thiên Hải, gặp được một thanh niên tên là Lâm Thần, trong tay người thanh niên này có một phong hôn thư!"

"Hơn nữa...."

"Hôn thư?!"

"Lão Tam, lời này thật?!"

Tiết Tương Nam còn chưa nói hết, lão nhị Tiết Tương Ngôn trực tiếp đứng lên, vẻ mặt kích động nhìn chằm chằm ông ta hỏi.

Phong hôn thư này rất có thể sẽ trở thành một bậc thang cho nhà họ Tiết bọn họ!

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Nếu bước được lên bậc thang này, nói không chừng nhà họ Tiết bọn họ cũng có thể trở thành một trong những thế lực trên núi!

"Anh hai, anh đừng hoảng, em còn chưa nói hết!"

"Người trẻ tuổi tên Lâm Thần này, rất có thể là thế lực trên núi, hơn nữa căn cứ vào suy đoán của Đông Hành không phải là phân nhánh thuộc Giang Nam Ngạn của chúng ta."

"Vấn đề bây giờ là, nó đang cần một ngàn viên đá chân khí đến cứu mạng nó về, nếu như chúng ta không giao ra một ngàn viên đá chân khí thì mạng của Đông Hành rất có thể sẽ không giữ được."

Tiết Tương Nam nói đến đây, dùng ánh mắt cầu xin nhìn về phía người ba Tiết Nam Uyên.

Ông ta có thể lấy ra một ngàn khối đá chân khí, nhưng mà sau khi lấy ra thì rất có thể tam phòng sẽ sụp đổ mất.

"Cái gì? Một ngàn viên đá chân khí? Công phu sư tử ngoạm của tên này cũng mạnh quá rồi đấy!”

"Không được, tuyệt đối không thể cho hắn một ngàn viên đá chân khí như vậy được!"

"Lão tam, ông muốn thì ông tự xuất ra đi, chắc là một ngàn viên đá chân khí đối với ông cũng đâu phải vấn đề gì lớn đâu đúng không?"

Tiết Nam Uyên còn chưa mở miệng, lão nhị Tiết Tương Ngôn đã vội vàng xua tay nói.

Là một ngàn viên đá chân khí đó, không phải một viên hay mười viên gì đâu mà nói đưa là đưa!

"Hỗn xược!"

"Mang theo hai ngàn viên đá chân khí, đi tìm người ta nhận lỗi!”

“Chúng ta cùng đi hết!”

Tiết Nam Uyên trừng mắt nhìn lão nhị cùng với lão đại đang chuẩn bị mở miệng, trực tiếp đưa ra quyết định.

“Vâng, thưa ba!”

Tuy rằng không hiểu rõ quyết định của ba, nhưng lão đại và lão nhị vẫn không dám cãi lời.

Thế là cả đoàn người vội vàng chạy tới thành phố Thiên Hải.

Tại Bọ Cạp Đường thành phố Thiên Hải, Lâm Thần đã chờ gần một tiếng đồng hồ thì điện thoại của Chu Bổn Thanh đột nhiên vang lên.

"Alo, Lỗ Vạn Tùng, tốt nhất là chuyện ông sắp nói là chuyện quan trọng đi."

Chu Bổn Thanh vừa nhấc máy thì lạnh lùng nói.

Tiếng chuông điện thoại vừa reo lên đã khiến ánh mắt mọi người đều nhìn về phía ông ta, trong đó còn có Lâm Thần. Bị mọi người nhìn như vậy ông ta không khẩn trương mới là lạ.

"Cái gì?!"

"Có người dám trắng trợn tàn sát thành viên liên minh Võ Tu chúng ta ngay tại Đế Hoàng sơn trang?!"

"Hơn nữa còn muốn mang Thẩm Tuyết Nhi đi?!"

Chu Bổn Thanh nói đến câu cuối cùng, ánh mắt theo bản năng nhìn về phía Lâm Thần.

"Có kẻ muốn chết sao!”

Vù!

Lâm Thần vừa thốt ra câu này thì cả người đã biến mất trong đại sảnh!

Tất cả mọi người ngây ngốc nhìn vào chỗ Lâm Thần biến mất, trong lòng thầm nhấc lên một trận sóng to gió lớn ngập trời!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK