Lôi Thần Phong vỗ vỗ lên đùi mình, ý bảo Tôn Khả Thiên hãy đến gần mà ngồi lên đó.
Cô biết anh đang xem cô là cô gái kia mà đối đãi, mà chính cô cũng không muốn nhận thứ dịu dàng không dành cho mình này, nhưng cô cần phải bên cạnh anh vì mục đích trả thù.
“Vậy nên Tôn Khả Thiên à, dẹp hết cái cao ngạo của mày để yên phận làm một thế thân đi!”
Cô suy nghĩ một lúc cũng quyết định làm theo. Lôi Thần Phong vòng tay ôm lấy eo cô, hít một hơi sâu mang hết hương thơm từ mái tóc của cô vào chóp mũi. Tư thế ngồi này không được thoải mái cho lắm nhưng cô tuyệt nhiên không dám động đậy.
– Còn đau không?
Một tay của anh chạm nhẹ vào cổ mảnh khảnh của cô, khiến cô nhớ tới hôm qua mình đã bị anh bóp cổ mạnh đến mức nào.
– So với những nỗi đau đã trải qua thì nỗi đau đó chỉ như con kiến cắn thôi. Hết đau rồi.
Tôn Khả Thiên bấm bụng, vừa nói vừa cười như thể mình không hề để tâm đến chuyện đó.
Vì cô đang ngồi trên đùi anh nên có thể nhìn thấy rõ trên màn hình máy tính là đoạn video ghi lại những gì xảy ra trong phòng làm việc của Lâm Nhã Kỳ khi nãy. Duật Trác Minh và cô đã làm những gì sau lưng anh đều hiện lên rõ mồn một.
Trời ạ, giết cô đi, hay cho cô một cái lỗ chui xuống cũng được.
– Em và cậu ta chơi rất vui vẻ nhỉ? Tính đền bù tổn thất danh dự cho anh thế nào đây?
– Anh… anh muốn gì?
– Muốn em…
Không chờ Tôn Khả Thiên kịp phản ứng, Lôi Thần Phong liền nhấc bổng cô lên rồi bế vào phòng nghỉ phía trong. Mặc kệ cô ra sức vùng vẫy phản kháng, thậm chí là la hét.
– Lôi Thần Phong, anh buông em ra, anh là tên cầm thú.
– Nếu em muốn tất cả mọi người bên ngoài đều nghe thấy thì cứ tiếp tục la hét như vậy.
Tôn Khả Thiên ý thức được mối nguy hiểm, thanh âm nhỏ dần xuống rồi im lặng hẳn.
Anh nhìn cô có chút bất đắc dĩ, chắc hẳn trong bộ óc bé xíu kia đang suy diễn vài điều lệch lạc.
Anh chỉ muốn cô xoa bóp vai cho mình một chút thôi, vì cô mà cả đêm hôm qua anh phải ngủ trong phòng làm việc, đến sáng nay hai vai đau nhức vô cùng.
Chiếc áo véc khoác bên ngoài cũng vừa được cởi ra và quăng xuống giường.
– Lôi Thần Phong, anh đừng cởi đồ mà…
Cái ánh mắt giả bộ đáng thương kia, mẹ kiếp, nó khiến Lôi Thần Phong thầm chửi một câu.
– Không cởi sao mà làm chuyện đó được. Chẳng phải anh đã nói rằng đừng bao giờ giở trò mèo trước mặt anh sao.
– Em chỉ đùa một chút thôi.
– Hừm, một chút thôi. Em có biết từ trước đến giờ chưa từng có ai dám làm như vậy không?
Thấy Lôi Thần Phong đã cởi xong áo véc, lại càng đến gần mình, trong lòng Tôn Khả Thiên cuống lên, vội vàng tìm cớ hoãn binh.
– Anh… anh đừng tiến lại gần đây, chúng ta cứ giữ khoảng cách này thương lượng nhé. Bây giờ ai làm việc người đó, khi trở về nhà sẽ giải quyết ân oán sau. Hiện tại là ở công ty, không nên làm những chuyện này.
Kế hoãn binh tưởng rất hay nhưng lại bất hợp lý không tưởng, Tôn Khả Thiên đâu ngờ rằng kế sách này của cô lại rất hợp ý anh. Nếu tóm gọn ý của cô thành một câu thì đại khái sẽ là như thế này: “Buổi tối giải quyết chuyện đó tại biệt thự”. Xét về không gian và thời gian đều quá hợp lý.
– Được, vậy tối nay sẽ chờ em… ở trên giường.
Mặt mũi Tôn Khả Thiên đỏ bừng, liên tục nhắc nhở bản thân phải nghĩ trong sáng lên. Chỉ là buổi tối anh ta đi làm về mệt mỏi phải nằm trên giường, còn cô sẽ nằm trên ghế, hai người giải quyết mâu thuẫn trong hòa bình.
Sau đó tự cười nhạo bản thân, chắc chỉ có trẻ con dăm ba tuổi mới nghĩ như vậy.
Nhờ kế hoãn binh mà cô đã rút lui khỏi phòng làm việc của Lôi Thần Phong một cách an toàn. Cho đến hôm nay cô mới biết cách mở cái cửa chết tiệt này, lần sau hễ gặp nguy hiểm cô sẽ cao chạy xa bay chứ không còn ở lại chịu trận nữa.
Càng nghĩ càng thấy tức, Tôn Khả Thiên không thể ưa nổi cái vẻ mặt lưu manh giả danh tri thức đó của Lôi Thần Phong. Cô lấy điện thoại ra, gõ dòng tìm kiếm trên Google:
“100 kiểu giết chồng ở trên giường”.
Cô biết anh đã hack điện thoại của cô nên tất cả những hoạt động từ điện thoại của cô anh đều biết. Vậy nên cô cố tình tìm kiếm thông tin này, như một thông điệp cảnh cáo tên lưu manh đó. Làm như vậy, sự bức bối trong lòng mới giảm đi đôi chút.
Theo lời của tổng giám đốc Duật Trác Minh thì phòng chế tác được thưởng nóng và hưởng một chuyến du lịch 4 ngày. Khi cô trở lại phòng chế tác thì mọi người đang tụ tập để bàn kế hoạch đi du lịch sắp tới. Như mọi khi, tâm điểm của cuộc thảo luận vẫn là chị Vy Sam.
– Bây giờ tôi sẽ tổng hợp lại, có 3 địa điểm mọi người bình chọn nhiều nhất, bây giờ phải bỏ phiếu kín thôi. Biển, núi hay đồng bằng nè.
Nhận thấy sự xuất hiện của cô mọi người đều tránh ra hai bên nhường vị trí trung tâm cạnh chị Vy San cho cô ngồi, trước hết chúc mừng cô đã trở thành nhân viên chính thức của Lôi thị, thứ hai là cảm ơn cô vì đã giúp mọi người vượt qua khó khăn, giúp phòng chế tác có thể ngẩng cao đầu khi đụng độ phòng thiết kế.
– Khả Thiên, hay là cô chọn trước đi, chị Linh San nói tất cả sẽ theo ý kiến của chúng ta.
Cô chọn biển, hy vọng nhìn thấy biển sẽ khiến tâm tình dễ chịu hơn. Cuộc bỏ phiếu kín diễn ra trong vòng 15 phút, có hết thảy hơn ba chục phiếu thăm. Để tăng phần kịch tính, chị Vy Sam cử Hải Đường, Minh Nguyệt và Lina mang thùng phiếu vào kho cùng kiểm tra, ba người này đại diện cho ba ý kiến khác nhau nên chắc chắn kết quả kiểm phiếu sẽ công tâm.
Đang trong lúc căng thẳng thì điện thoại của Hải Đường có tin nhắn đến. Cô ấy quên cầm theo điện thoại, mà còn cài đặt chế độ hiện nội dung tin nhắn đến trên màn hình, khiến tất cả mọi người có mặt đều biết hết.
Nội dung tin nhắn đại khái là anh ta rất vui vì Hải Đường nhận lời làm người yêu mình, còn hẹn tối nay gặp mặt tại nhà hàng của khách sạn Silver Moon.
– Mọi người nhìn xem, người gửi tên Khải Huy, avatar quen quen.
Chị Vy Sam quan sát kỹ gương mặt nhỏ xíu trong avatar, tiếp sau đó là vài người khác.
– Hình như là quản lý của nhà hàng Hòa Kỳ, có lần phòng chúng ta party tại đó, Hải Đường bị say quá còn nôn hết vào người anh ta. Nhân duyên trời định đây mà.
– À tôi nhớ rồi, anh ta trông khá điển trai, bề ngoài lịch sự nhã nhặn, còn tính cách thực hư thế nào tôi không biết.
– Nhưng sao lại hẹn ở nhà hàng của khách sạn Silver Moon, có phải hắn ta tính ăn tối xong rồi ăn luôn Hải Đường nhà ta không?
Mọi người bàn tán sôi nổi, đến khi Hải Đường bước ra thì im bặt.
– Không phải chứ, các chị hồi hộp đến mức độ này sao, nhìn ai cũng căng thẳng quá. Địa điểm được lựa chọn nhiều nhất là đi biển với 21 phiếu bình chọn. Mọi người cũng nhau mua bikini đi biển thôi nào.
Mọi người ai nấy đều không có vẻ gì bất ngờ, khẽ gật đầu xem như xác nhận mình đã nghe thấy lời Hải Đường vừa nói.
– Là đi biển đó, mọi người không phấn khích sao?
Một mảnh im lặng.
Chị Vy Sam là người lên tiếng đầu tiên, chị tiếng gần phía Hải Đường, vẻ mặt gian ý, tràn đầy nguy hiểm.
– Đương nhiên bọn chị đều bất ngờ, nhưng bất ngờ hơn vẫn là chuyện phòng chế tác sắp có thêm một chàng rể, mà người này lại làm quản lý của nhà hàng cao cấp, nên các buổi party sau này của phòng chúng ta sẽ hết sức náo nhiệt.
– Rể….rể nào???
Rõ ràng trong tâm đang hốt hoảng nhưng Hải Đường vẫn tỏ ra không hiểu chị Vy Sam đang nói gì, nhưng với con mắt tinh tường, sành sỏi sự đời kia thì chút giả nai này sao qua mắt nổi.
Chị Vy Sam khoác tay lên vai của Hải Đường khiến cô ấy khẽ run.
– Ui dào, mọi người ai ai cũng biết rồi không cần giấu. Để chúc mừng em hốt được một anh chàng sịn sò, nguyên buổi chiều nay bọn chị sẽ truyền đạt cho em “Bí kíp phòng the” phiên bản cập nhật mới nhất.
Bí kíp phòng the? Cái tên nghe thôi đã muốn sặc nước, lầy lội như vậy chỉ có thể là chị Vy Sam, cũng may lúc mới đến phòng chế tác cô không bị mọi người ép cung và đầu độc quá mức.
Thật tội cho cô gái ấy. Hazz.
– Tốt nhất là phải kết hợp kinh nghiệm cá nhân và ý kiến chuyên gia. Khả Thiên à, điện thoại của chị hết pin rồi, cho chị mượn điện thoại của em đi. Trước hết chị sẽ tìm vài thông tin từ internet “Quan hệ lần đầu có đau không”, “cách khiến chàng lên đỉnh”, “các tư thế quan hệ”,
Ngụm nước vừa uống vào bị phụt ra vì quá bất ngờ. Chị Vy Sam làm quá rồi, chuyện như vậy ai lại nói ra công khai vậy chứ.
– Ấy Khả Thiên, Hải Đường nó chưa biết gì thì ngại ngùng là đúng rồi, còn em đã có gia đình rồi sao lại tỏ vẻ bất ngờ thế, xem kìa mặt em còn đỏ hơn cả Hải Đường nữa, hay là…
– Hay là gì chứ?
– Hay là chồng em có vấn đề thật nên chưa từng trải qua chuyện đó?
Như thế nào mà từ chuyện của Hải Đường lại bác qua chuyện của cô. Kể từ giây phút đó, cả cô và Hải Đường đều được xem là đối tượng cần khai sáng.
Những thông tin về chuyện ấy cứ liên tục luẩn quẩn bên tai, lại thêm câu nói của Lôi Thần Phong rằng buổi tối sẽ chờ cô ở trên giường càng khiến cô thêm loạn.
Không chỉ dừng lại ở đó, chị Vy Sam còn tiếp tục phổ cập các kiến thức khác như thuốc ngừa thai, rồi đến các mẫu đồ ngủ thịnh hành nhất, 69 gì gì đó. Tất tần tật đều có hết.
Lúc đầu cô chỉ nghĩ mình bị ép buộc nghe thôi, nào ngờ càng nghe càng có nhiều điều muốn hỏi, lại nhớ không sót một từ nào. Cô điên thật rồi.
Lôi Thần Phong đang ngồi trong cuộc họp với những lãnh đạo cấp cao của Lôi thị. Bầu không khí vô cùng căng thẳng, không một ai dám thở mạnh, sợ bị chú ý đến.
Bình thường sẽ có tổng giám đốc Duật Trác Minh thay họ giải vây, nhưng nghe nói anh ta có chuyến công tác đột xuất tại Nam Phi nên không tham gia cuộc họp được.
Tiếng “tinh tinh” liên tục vang lên từ điện thoại của Lôi Thần Phong, đây là âm thanh đặc biệt báo lại hoạt động từ điện thoại của Tôn Khả Thiên.
Những nội dung nãy giờ Vy Sam tìm kiếm trên internet vừa hay đều bị Lôi Thần Phong biết được, lại còn nghĩ là do Tôn Khả Thiên đang âm thầm tìm đọc những thông tin đó.
“Cô gái này…”
Khóe miệng Lôi Thần Phong khẽ cong, tiếng cười nhỏ trong phòng họp im ắng lại khiến người ta nghe rõ mồn một.
Mọi người không khỏi thắc mắc, là chuyện gì có thể khiến vị tu la đến từ địa ngục này mỉm cười?
– Tan họp!
Một thân tây phục cao lớn mang theo khí chất bất phàm lập tức đứng dậy, sau đó rời đi, để lại một đám người ngây ngốc không biết chuyện gì đang xảy ra. Thôi thì chuyện gì cũng được, miễn là họ thoát nạn lần này.