Chu Nhị Ni bật thốt lên đầu tiên: “Trời thím tư, thím đẹp quá!” “Quá đẹp.” Hứa Thắng Mỹ gật đầu liên tùng tục, tròng mắt tràn đầy ngưỡng mộ. “Sướng nhất cậu út!” Hổ Tử hơi thô nhưng mà thật, nó không biết nói lời hoa mỹ, nghĩ sao nói vậy thôi à, quả thật từ khi lên Bắc Kinh cho tới giờ nó cũng chưa thấy người đàn bà nào đẹp bằng mợ út, còn ở quê thì khỏi bàn, bít cửa hết. Chu Toàn lập tức chế hai câu thơ: “Nàng đây chỉ có trên thiên giới,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.