Đợi bà Khương xách giỏ rau về nhà, chị Quách mới bước từ sau cánh cổng ra, nhìn thấy chỉ có mỗi cô con gái đang đứng tần ngần một mình, chị nhíu mày hỏi: “Không phải vừa rồi mẹ thấy hai đứa nói chuyện với nhau sao? Cậu ấy đi đâu rồi? Sao con không đi cùng?” Quách Diệu Quân phụng phịu: “Anh ấy không mời con.” Chị Quách thở dài: “Giời ạ, giờ đã là cái thời đại nào rồi mà còn phân xem ai chủ động trước? Nó không mời thì con lên tiếng mời có sao...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.