Chu Tam Ni thực sự không muốn khóc nó muốn tươi cười chào đón chú thím tư, nhưng vừa nhìn thấy hai bóng hình thân thương, sự cứng cỏi và kiên cường mà nó đã cố gắng xây dựng bao lâu nay bỗng chốc sụp đổ hoàn toàn, tủi thân, tủi phận nó cứ để mặc cho nước mắt lã chã rơi. Nó khóc như chưa bao giờ được khóc, khiến người khác nhìn vào phải xót xa quặn thắt tận tâm can. Lâm Thanh Hoà bước tới, dịu dàng rút khăn tay lau nước mắt cho Tam Ni rồi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.