Trộm nhìn theo bóng lưng Chu Khải rời đi, Chu Trân Trân đỏ hồng hai má, thẹn thùng chạy về nhà. Chu lão thái đang ngồi đóng đế giày, thấy cháu gái đi vào thì liền nói: “Sao lại vào rồi, đi ra bên ngoài đứng đợi đi chứ, thể nào hôm nay thằng bé Tiểu Khải cũng tới.” Chu Trân Trân bẽn lẽn, ấp a ấp úng mãi mới nên lời: “Cháu…cháu…hình như cháu nhìn thấy người mà bà bảo rồi…” Chu lão thái cười khà khà, vội vàng hỏi: “Thế nào, có phải dáng dấp đặc biệt cao...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.