Chu Lục Ni khựng lại, dẩu mỏ nói: “Anh Đại Oa, đừng nói là giờ anh có tiền đồ rồi nên không thèm nhận người em họ này nha. Em phải đi rất xa mới tới được đây đấy!” Rất tiếc, Chu Khải cũng không phải dạng nhịn cho qua chuyện, nó liếc mắt một cái rồi lạnh lùng nói: “Nhà tao mượn mày tới à? Mày đi có xin phép bác hai không hay là tự ý chạy lên đây?” “Không có, em tự mình lên.” Chu Lục Ni đáp, tới giờ nó cũng đại khái cảm nhận được...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.