Hứa Thắng Cường ngoan ngoãn đáp: “Dạ cháu hiểu, cậu út cứ yên tâm.” Chu Thanh Bách không phải kiểu người dông dài, anh chỉ nói vậy thôi, nếu nó hiểu thì ấm vào thân còn không nghe thì cũng đến chịu. Mắt thấy đã qua giờ cao điểm, khách vãn dần, Chu Thanh Bách giao lại cửa hàng cho thằng cháu rồi đi về nhà mình. Vừa vào cửa anh đã nghe thấy cô vợ đang vui vẻ nói chuyện điện thoại. Hôm nay không phải Lâm Thanh Hoà gọi về mà chị ba Chu chủ động gọi lên,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.