Ông bà Khương ngồi chơi tới hơn 8 giờ mới về nhà chuẩn bị đi ngủ. Tiễn khách ra về, Chu Thanh Bách khoá cửa rồi xoay người nói với vợ: “Sao lại nhận lời dạy kèm, em không sợ mệt à?” Lâm Thanh Hoà cười trừng mắt: “Anh tưởng em mong manh như gốm sứ chắc?” Trời ơi, phụ đạo cho một đứa học sinh cao nhất thôi mà có gì to tát đâu. Chúng nó mới đang học những kiến thức cơ bản nhất cho nên chỉ cần dạy vài câu đơn giản là được chứ có phải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.