Trương Mỹ Liên cố gắng nặn ra một nụ cười gượng gạo rồi lúng ta lúng túng nói: “Anh…anh ở lại trông hàng nha, để em đi tìm chị Thắng Mỹ báo một tiếng, chị ấy vẫn luôn nhớ mong và lo lắng cho anh lắm.” “Để tự anh đi được rồi….” Hứa Thắng Cường chưa nói hết câu đã bị Trương Mỹ Liên ngắt lời: “Đi cả quãng đường về đây chắc anh cũng đã mệt rồi, anh cứ ngồi xuống nghỉ ngơi cho khoẻ để em đi báo tin cho.” Dứt lời, cô ta vội vồ lấy cái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.