Sau khi xuất một khoản lớn mua cửa tiệm, Cương Tử càng ra sức nỗ lực, gần như bán mạng kiếm tiền. Hổ Tử đã mở được một cửa hàng riêng nhưng Cương Tử thì chưa, cậu vẫn trung thành ngày ngày đi bày sạp vỉa hè, còn cái mặt bằng ở phố Đông kia thì sửa sang lại rồi cho người ta thuê với giá mười đồng mỗi tháng để bán sủi cảo. Cương Tử không câu nệ hình thức, đối với cậu buôn bán ở đâu không quan trọng, cửa hàng cũng tốt mà vỉa hè cũng xong,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.