Lúc này đã gần tới giờ cơm chiều. Chu Khải vừa về được một lát thì Cương Tử cũng đạp xe ba gác về tới. Tháng Chạp rét căm căm thế mà Cương Tử vẫn ngày ngày đạp xe đi bày hàng, phải công nhận nó là một đứa cực kỳ chịu thương chịu khó, chịu được mưa nắng bão giông. Nhìn thấy cái bếp lò to đùng dựng chình ình ngay giữa thùng xe, Chu Khải kinh ngạc tột cùng: “Cái lò này dùng để nướng khoai mà?!” Cương Tử gật đầu: “Vâng, anh muốn nếm thử một củ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.