CHƯƠNG 32: VỪA ĐẸP VỪA CÓ TIỀN
Phong cảnh ngoài cửa xe lướt qua nhanh
chóng, Cố Tuyết Trinh ngồi ở ghế phụ cũng
có thể cảm nhận được bầu không khí lạnh
lẽo đang lan tràn, có thể thấy được tâm
trạng của Phong Diệp Chương rất khó chịu.
Cô mở miệng nhưng lại không biết nên nói
gì.
Bọn họ vừa về đến nhà thì Phong Diệp
Chương đã mở cửa xuống xe ngay.
Cố Tuyết Trinh còn đang ngẩn ra thì cửa
xe bên cạnh đã bị kéo ra, sau đó Phong Diệp
Chương chộp lấy tay cô.
Anh dùng sức rất mạnh gần như là lôi cô
xuống.
“Cố Tuyết Trâm!”
Gương mặt đẹp trai cúi xuống, ghé sát
vào tai cô lạnh lùng nói: “Sinh con xong em
sẽ được tự do!”
Anh nói xong liền bỏ mặc Cố Tuyết Trinh,
sải bước rời đi.
“..” Chỉ để lại một mình Cố Tuyết Trinh thừ
người ngồi đấy không biết phải nói gì.
Phong Diệp Chương nói vậy là có ý gì?
Ý của anh là nhiệm vụ của cô chỉ còn lại
mỗi chuyện sinh con thôi sao?
Cố Tuyết Trinh nở nụ cười gượng gạo và
đành đi lên lầu một mình.
Hai người trước sau đi vào, vẻ mặt ai nấy
cũng đều rất tệ.
Những người làm này hàng ngày đều ở
đây, đương nhiên ngay lập tức cảm nhận
được sự khác lạ của hai người bọn họ.
Hầu như tất cả mọi người đều trốn về sau
theo bản năng vì sợ bị liên luy.
Cố Tuyết Trinh buồn bực trở về phòng, lúc
này điện thoại trong túi áo lại vang lên.
Cố Tuyết Trinh có nhắm mắt cũng biết là
ai gọi tới.
Cô lấy điện thoại ra quả nhiên là Cố Hải
Sâm.
Tuy bất đắc dĩ nhưng cô vẫn nhận điện
thoại: “A lô!”
“Cố Tuyết Trinh, mày làm việc thế nào
đấy? Sao chút chuyện nhỏ này mà mày cũng
làm không xong thế? Mày nghe thử xem
hôm nay Phong Diệp Chương đã nói những
gì? Nhà họ Cố của tao đã chiếm được không
ít lợi ích là ý gì?”
Cố Hải Sâm giận tái mặt, ông ta mắng Cố
Tuyết Trinh xối xả.
Ông ta mắng không chút nể tình: “Không
phải mày rất có bãn lĩnh ư? Sao lại để cho
tao ngã một cú đau đớn trước mặt thằng
nhóc thối tha đó, đúng là mất hết mặt mũi
mà.
“Tôi đã sớm nói là không thể rồi!” Cố
Tuyết Trinh hờ hững nói: “Là do chính ông
bảo phải đích thân nói với anh ấy.”
Ông ta tự rước lấy nhục thì cô cũng hết
cách?
“Hừ! Mày ít nói mấy lời lươn lẹo kia đi.”
Cố Hải Sâm lạnh giọng nói: “Chuyện này
vẫn chưa xong đâu, tao không cần biết thế
nào, mày phải lấy cho được ba mươi phần
trăm cổ phần, đừng quên mẹ mày đấy!”
Mẹ cô? Lại là mẹ cô?
Ông ta không biết dùng cái khác để uy
hiếp cô sao?
Cố Tuyết Trinh tức giận đến cả người run
rẩy, cô ôm đầu dựa vào cửa ngồi xổm xuống.
Trong phòng bao VỊP của câu lạc bộ Thịnh
Dạ Chi Hạ, Lục Kim Yến và một đám chị em
đang tổ chức bữa tiệc đột xuất, trong bàn
tiệc có không ít mấy cậu ấm con nhà giàu.
Ánh đèn nhiều màu lấp lánh, mấy người
phục vụ không ngừng đi tới đi lui, cả căn
phòng như ngập tràn trong tiếng ồn, tiếng
nâng cốc reo mừng và tiếng cười đùa la
mắng.
Tất cả những người này đều là cậu ấm cô
chiêu con nhà giàu nức tiếng trong thành
phố.
Lục Kim Yến được đám chị em bạn dì vây
quanh, những ly rượu bày trước mắt cô, sơn
hào hải vị đầy bàn đều không thể khiến cho
sắc mặt của cô khá lên được chút nào.
Tiếng reo hò phấn khích bên cạnh không
ngừng vang lên, nhưng cô lại hoàn toàn
không có hứng thú.
Hôm nay cô lại nhận được tin anh Diệp
Chương dẫn theo con tiện nhân Cố Tuyết
Trâm kia đi ra ngoài.
Hai người đi ra ngoài có đôi có cặp, trai tài
gái sắc đúng là một cặp đẹp đôi.
Cô hiểu rõ con người của Phong Diệp
Chương, chắc chắn anh sẽ không lãng phí
thời gian vào những chuyện không đâu này.
Con tiện nhân kia dựa vào đâu mà có
được sự công nhận của anh Diệp Chương
chứ?
Rõ ràng người thích hợp đi đâu cũng có
đôi có cặp với anh Diệp Chương phải là cô
mới đúng, cô có chỗ nào không bằng Cố
Tuyết Trâm chứ?
Cơn giận kia có làm thế nào cũng không
lắng xuống được, cho nên Lục Kim Yến
quyết định gọi đám bạn bè thường chơi với
mình ra ngoài ăn cơm.
Bữa tiệc rất náo nhiệt, nhưng tâm trạng
của Lục Kim Yến vẫn không khá hơn chút
nào.
“Kim Yến, hôm nay cậu sao thế? Mình cảm
thấy hôm nay cậu cứ không vui thế nào ấy.”
“Đúng vậy, nghe nói cậu ở nhà họ Phong
được bà Phong đối đãi như châu như ngọc,
cậu còn buồn bực chuyện gì nữa, nói ra di,
để mấy chị em bày kế giúp.”
“Hôm nay vừa thấy cậu mình đã cảm thấy
cậu lạ lắm. Chắc chắn cậu có tâm sự, mau
nói ra để mọi người giúp cậu nghĩ cách.”
Mấy cô gái đó mỗi người nói một câu, đột
nhiên không biết ai nhắc tới Cố Tuyết Trâm:
“Đúng rồi Kim Yến, gần đây dường như
không nghe được tin tức của cô Cố nhà các
cậu nữa thì phải? Cô ta không làm cho nhà
họ Phong gà bay chó sủa sao?”
Giọng điệu hỏi thăm theo kiểu chế nhạo,
trong lời nói còn mang theo vài phần hả hê
trên sự đau khổ của người khác.
Cố Tuyết Trâm cũng được xem là người có
tiếng trong giới này, hơn nữa còn là trò tiêu
khiển cho mọi người trong lúc tiệc tùng chè
chén.
Lục Kim Yến đang thờ ơ lãnh đạm thì nghe
có người hỏi đến Cố Tuyết Trâm liền lập tức
hăng tiết lên.
“Đâu chỉ là gà bay chó sủa chứ, mà là đạo
đức giả vô cùng.”
Lục Kim Yến nghiến răng nói: “Cũng
không biết người phụ nữ kia uống lộn thuốc
gì, từ lúc anh Diệp Chương trở về thì cô ta
bắt đầu giả vờ ngoan ngoãn, giống như đổi
thành một người khác.”
Vốn dĩ người nói câu đó cũng chỉ là thuận
miệng hỏi thăm, ai dè lại nghe Lục Kim Yến
nói thế, người kia không khỏi sáng mắt lên:
“Kim Yến, cô nói mau lên, rốt cuộc cô ta dối
trá thế nào?”
Không ngờ Cố Tuyết Trâm tính tình thẳng
đuột kia lại còn có thủ đoạn này nữa.
Đây chính là phiên bản cung đấu đời thực
vô cùng sinh động, không chỉ ánh mắt của
mấy cô gái có mặt ở đây mới lộ ra vẻ hóng
hớt mà ngay cả mấy người đàn ông đang
chơi trò đố nhau phạt rượu bên cạnh cũng
dừng lại.
Mấy nhân viên phục vụ kia lại càng vểnh
tai lên muốn nghe mấy tin đồn của một số
gia tộc lớn.
Lục Kim Yến lớn lên ở nhà họ Phong, tin
tức mà cô cung cấp đúng là chân thực hơn
nhiều.
Lục Kim Yến thấy tất cả mọi người đều
đang nhìn chằm chằm mình nên cũng không
mập mờ nữa: “Mọi người đều biết trước đây
cô ta thích nhất là đi ra ngoài với đám đàn
ông kia, cặp kè người này người nọ, thường
xuyên suốt đêm không về.”
“Chuyện này tớ biết, ngay cả cậu Tần
cũng bị cô ta dụ dỗ đến mê muội.” Một cô
gái tức giận nói chen vào một câu.
Tần Bắc Quyền cũng nổi tiếng vừa đẹp lại
vừa có tiền ở kinh đô, năng lực kinh doanh
không tệ, cũng thuộc vào top mười những
cậu ấm nhà giàu nổi tiếng ở kinh đô.
Lục Kim Yến không tiếp lời, ánh mắt của
tất cả mọi người đều ra hiệu cho cô nói tiếp:
“Các người đoán xem thế nào? Bây giờ cô ta
không bước ra ngoài nửa bước. Không chỉ
không qua lại với những người đó, mà mỗi
ngày đều ở nhà đọc sách, cắm hoa, tu tâm
dưỡng tính. Người như cô ta sao có thể ngồi
yên một chỗ chứ?”
“Gần đây cô ta còn được anh Diệp
Chương tin tưởng, anh ấy rất thích cô ta,
còn muốn mời cô ta về làm nhà thiết kế nữa
đấy?”
Lục Kim Yến nói tới đây, thì thở dài một
hơi, giơ tay ra cầm ly rượu lên uống.
Mọi người xung quanh đó đều xôn xao:
“Sao có thể có chuyện đó chứ? Cố Tuyết
Trâm giỏi như vậy sao?”
“Đúng vậy, theo tớ biết chẳng phải cô ta
học tài chính sao? Lúc tốt nghiệp còn nợ
mấy môn nữa đấy. Nếu không phải trong
nhà cô ta có tiển, nhờ vả quan hệ thì chưa
chắc cô ta đã tốt nghiệp được.”
“Chuyện này đúng là vô lý.”
“Đúng vậy đấy Kim Yến, sao Cố Tuyết
Trâm bản lĩnh đó chứ?”
Phong Diệp Chương là truyền thuyết nổi
tiếng trong giới kinh doanh tại Kinh Đô, anh
ta làm việc cực kỳ cẩn thận.
Cố Tuyết Trâm có thể nhận được sự công
nhận của anh, còn được anh chủ động mời
làm nhà thiết kế, chuyện này đúng là nói mơ
giữa ban ngày mà.
“Sao không thể chứ?”
Lục Kim Yến liếc mắt nhìn bọn họ, hơi tức
giận nói: “Người ta chính là “Long” bí ẩn
nhất trên diễn đàn Milan đấy!”