• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người cẩn thận đi về phía trước, lối đi nhỏ vốn đã hẹp lại chật chội hơn.

“Khụ khụ khụ”

Từng tiếng ho khan của một bà lão vang lên.

Lệ Thù lập tức đề phòng, anh nhẹ nhàng lấy một chiếc bút máy từ trong áo vest ra, ngòi bút rút xuống thì một lưỡi dao sắc bén liền xuất hiện, Lệ Thù nắm chặt chiếc bút trong tay.

Tần Hải Đường cũng cảnh giác, nhưng nghĩ lại thì xung quanh đều là khu dân cư, có lẽ là bà lão đi lạc.

Cô dừng lại rồi nói vọng vào trong: “Bà ơi? Bà lạc đường sao?”

Một bà lão còng lưng tóc bạc trắng chống gậy bước ra.

“Cô gái tôi… khụ khụ… lạc đường! Cô có thể đưa tôi… khụ… về nhà được không?”

Tần Hải Đường nhìn thấy trước ngực của bà lão có một tấm thẻ ghi địa chỉ nhà và phương thức liên hệ với người nhà.

Nhìn qua thì giống như lạc đường thật.

Nhưng mùi xác chết ở trên người bà ta thì không thể che giấu được.

Khóe môi Tần Hải Đường cong lên, cô ra hiệu cho Đạt Ý, Đạt Ý nháy mắt tiếp nhận.

Hai người một trái một phải nhẹ nhàng đỡ bà lão ra ngoài.

Cảm xúc lạnh băng này khiến Đạt Ý phải rùng mình.

Ánh mắt của bà lão u ám, ngấm ngầm đánh giá mấy người này.

Bọn họ đưa bà lão đến địa chỉ trên tấm thẻ. Bà ta vội vàng nói lời cảm ơn.

“Cảm ơn, cảm ơn các cháu, các cháu… khụ khụ… đúng là những cô gái có tấm lòng lương thiện.”

Nói xong bà lão liền xoay người định đi vào bên trong.

“Bà ơi, à, không, nữ quỷ chứ nhỉ, cô có nghĩ tới việc trong này có người thờ phụng Phật Tổ không?”

“Đừng trách tôi không nhắc trước, cẩn thận tan thành tro bụi đấy!”

Nói xong Tần Hải Đường còn làm vẻ tinh nghịch.

Nữ quỷ đang quay lưng về phía bọn họ, biểu cảm dữ tợn dần dần lộ ra, móng tay cũng dần dài ra, cô ta giả vờ bình tĩnh và định lừa gạt cho qua:

“Cô gái, cháu nói gì vậy? Ta nghe không hiểu!”

Tần Hải Đường nghiêng đầu nhìn thoáng quá Lệ Thù: “Chú ba, cô ta không hiểu thật sao?”

Anh cúi đầu nhìn biểu cảm vô cùng đáng yêu của cô.

Lệ Thù vươn tay véo khuôn mặt nhỏ rồi nghiêm túc nói: “Quỷ không hiểu tiếng người là chuyện bình thường!”

Nữ quỷ thấy hai người ân ái với nhau thì sự ghen ghét nơi đáy mắt điên cuồng bốc cháy.

“Đồ đàn ông chết tiệt, chết hết cho ta!”

Cơ thể của bà lão lập tức biến thành một chất lỏng không rõ nguồn gốc.

Chân thân của nữ quỷ đã hiện hình, trên mặt cô ta đầy những vết sẹo bỏng, tròng mắt rơi ra được cô ta cầm trong tay, cơ thể nữ quỷ chi chít vết thương, sau gáy còn chảy máu.

Cô ta nhanh chóng bay về phía Lệ Thù. Mặc dù Lệ Thù không nhìn thấy vị trí của cô ta nhưng dựa vào tiếng gào thét bên tai, anh có thể đoán ra được đối phương đang ở đâu, anh nghiêng người trốn, nữ quỷ chỉ vồ được không khí.

Lúc này, cơn tức giận của nữ quỷ đã đạt tới đỉnh điểm. Tần Hải Đường nhân cơ hội này lấy bút lông sói ra rồi nhanh chóng tiến lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK