• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vẻ mặt Trang Nhất đầy sự khó hiểu. anh ta không muốn mình biến thành kẻ chết thay.

Trang Nhất từ chối: "Cái đó, cô Đồng à, buổi sáng tôi ăn rồi, giờ tôi không đói bụng."

Đồng Khả Nhạc không thèm nghe, bây giờ cô chỉ muốn chọc tức Tạ Bách Thế. Cô nhìn lên đồng hồ treo tường rồi nói:

"Anh Trang Nhất, bây giờ đã mười giờ, tới giờ cơm trưa rồi. Cái này là em tự làm, anh nếm thử xem sao. Có vài người muốn cũng không được ăn đâu!"

Trong lòng Trang Nhất thầm kêu cứu: "Trong vòng hai giờ đồng hồ mà ăn hai bữa cơm, thật sự tiêu hóa nổi ư?"

Tạ Bách Thế bĩu môi, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Xí, ai thèm chứ!"

"Tới đây, anh Trang Nhất, em đút cho anh!"

Đồng Khả Nhạc giả bộ định múc một muỗng cơm cho Trang Nhất.

Nhận ra ánh mắt oán hận của Tạ Bách Thế, Trang Nhất sợ tới mức run rẩy, anh ta nhanh chóng nhận lấy muỗng:

"Tôi tôi tôi tôi, tôi tự làm được, cô Đồng à!"

Đồng Khả Nhạc không so đo với Trang Nhất, dù sao anh ta cũng không bị thương ở tay, không tới mức phải để người khác đút cơm cho.

Trang Nhất ăn xong miếng cơm đầu tiên dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, hình như lúc nhai anh ta còn thấy có hạt sạn lẫn trong đó thì phải.

Rốt cuộc có nên nuốt xuống không đây! Thôi, để cô Đồng không bị mất mặt thì vẫn nên nuốt đi.

Tạ Bách Thế nhìn vẻ mặt khó xử của Trang Nhất thì đoán ra ngay, cậu ta không nhịn được cười nhạo:

"Trang Nhất, nhổ ra đi, đừng để răng bị hỏng. Nghe tiếng như nhai đá ấy nhỉ, xem ra răng anh rất khỏe đấy!"

Thấy Đồng Khả Nhạc bắn một ánh mắt chết chóc tới, Tạ Bách Thế lập tức im miệng.

"Cái đó, anh Trang Nhất, có lẽ do em quên không rửa sạch thức ăn, không thì anh nếm thử món này xem, củ mài này ăn ngon lắm!"

Trang Nhất nhìn đĩa củ mài đen tuyền còn nguyên vỏ, cái này ăn kiểu gì? Món cà chua xào trứng gà bên cạnh thoạt nhìn có vẻ bình thường hơn.

"Tôi, tôi thích ăn cà chua, cô Đồng, hay là để tôi nếm thử một miếng cà chua đi."

Anh ta gắp một miếng nhỏ. Ồ! Đại tiểu thư đúng là đại tiểu thư, ngay cả nấu cơm cũng không giống người thường, trứng gà có thể cho cả vỏ vào xào chung luôn à?

"Ăn ngon không?"

Vẻ mặt Đồng Khả Nhạc đầy chờ mong.

Trang Nhất nhất thời không biết nên đáp thế nào, anh ta chỉ có thể cười hai tiếng miễn cưỡng để che giấu sự lúng túng.

"Chắc chắn là không ăn được rồi, cô nhìn anh ta đi, biểu cảm có khác gì ăn phân không!"

"Tạ Bách Thế, cậu không nói thì sẽ chết à!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK