• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Hải Đường mới đi giày cao gót lần đầu nên không tránh khỏi bị lảo đảo, Lệ Thù tranh thủ cơ hội ôm eo cô suốt quãng đường, xúc cảm mềm mại khiến anh luyến tiếc không nỡ buông tay ra.

Hai người vừa bước vào đã trở thành tiêu điểm của bữa tiệc. Nam thanh nữ tú đứng cạnh nhau đúng là trời sinh một cặp. Toàn bộ tiền đấu giá trong ngày hôm nay sẽ được dùng để làm từ thiện nên người đến tham gia chủ yếu sẽ đi cùng gia đình, phần lớn đàn ông đều dẫn theo vợ hoặc bạn gái.

Mọi người không thể không quan sát cô gái đi bên cạnh Lệ Thù.

Cậu ba nhà họ Lệ từ trước tới nay luôn độc lai độc vãng, vậy mà hôm nay lại dẫn theo một cô gái, xem ra người này không hề đơn giản, không phải người yêu thì cũng là hôn thê, nghĩ vậy nên chẳng ai dám làm càn.

"Ôi, cậu ba đây thật có phúc. Người đẹp bên cạnh nhìn không tồi chút nào!"

Một người đàn ông bụng bia tiến đến nâng chén rượu lên, ánh mắt gã không ngừng lia qua lia lại trên người Tần Hải Đường.

Lệ Thù trầm mắt nhìn người đàn ông khiến gã run bần bật: "Có phúc hay không thì không tới lượt ông nói. Còn không cút đi thì e là tôi sẽ đánh bể bụng ông đấy."

Người đàn ông bụng bia vừa sợ vừa hậm hực rời khỏi.

Đột nhiên, có một trận ồn ào phát ra từ bên kia.

Tần Hải Đường và Lệ Thù liếc nhau rồi cùng nhấc chân đi sang.

Cả hai nhẹ nhàng đi xuyên qua đám người, chỉ thấy một người phụ nữ diễm lệ khoác áo lông đang hùng hổ đẩy một ông lão ngã ra đất.

"Dám làm bẩn quần áo đắt tiền của tôi? Ông già chết tiệt kia, nơi này là chỗ ông tới được chắc? Nhìn kiểu ăn mặc nghèo kiết hủ lậu của ông xem, đi nhặt ve chai đi!"

Mọi người thổn thức trong lòng, tất cả đều thầm khinh bỉ người phụ nữ này nhưng chẳng ai dám ra mặt nói một lời thay ông lão, bởi vì cô ta được một người trong ban tổ chức dẫn tới.

"Nhìn xem tôi có đánh chết ông không!" Người phụ nữ giơ tay lên định đánh.

Thời khắc mấu chốt ấy, Tần Hải Đường liền tiến lên giữ chặt tay người phụ nữ, cô hung hăng hất tay cô ta sang một bên.

"Một ông lão mà cô cũng ra tay được, đúng là ngang ngược, không sợ bị trời phạt sao!"

Người phụ nữ kia khoanh tay nhìn Tần Hải Đường, ánh mắt giống như kẻ bề trên: "Cô nhóc ở đâu ra mà to gan thế, tôi thích đánh ai còn đến lượt cô quản hay sao? Cô biết tôi là ai không? Tôi khuyên cô nên về nhà hỏi ba mình thử xem bản thân cô có giá trị đến đâu mà đòi hành hiệp trượng nghĩa!"

Tần Hải Đường nhẹ nhàng đỡ ông lão trên đất dậy rồi dìu ông ngồi lên ghế.

"Cô là ai thì mặc cô, nhưng mà đánh người già là không đúng rồi. Chẳng lẽ tôi không được lên tiếng à? Tôi thấy cô mặt nhọn môi dày, giữa mày có nốt ruồi, nhìn tướng mạo này, chắc không ít lần làm kẻ thứ ba rồi đúng không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK