Lệ Thù nhẹ nhàng đỡ ông Trần dậy, Tần Hải Đường để cho ông Trần uống một ít nước bùa, sau đó vảy tất cả số nước còn lại lên người ông ta.
Ông Trần lập tức ngừng co giật và trở nên bình tĩnh hơn.
Ông Trần tựa như sắp tỉnh dậy, cô tranh thủ dùng chuông chiêu hồn liên tục gọi tên của ông ấy.
Chẳng mấy chốc, ông Trần đã tỉnh lại:
"Mấy người là…?"
"Chào chú Trần, bọn cháu là người do công ty cử tới thăm chú!"
Nghe Tần Hải Đường nói, ông Trần đột nhiên xúc động đáp: "Công ty thật có lòng, một nhân viên vệ sinh nhỏ bé như tôi cũng có người nhớ đến, tôi thật sự rất cảm kích!"
Tần Hải Đường mỉm cười, sau đó nói: "Đây là chuyện nên làm ạ, chú Trần, có phải dạo này tình hình của chú không được tốt lắm đúng không?"
Ánh mắt ông Trần bỗng có vẻ né tránh, ông ta giả bộ bình tĩnh nói:
“Không có!”
Tần Hải Đường cong môi nói: "Nếu không phải thì chú đã không đi làm con rối, đúng không?"
"Thông thường những người đồng ý làm con rối, bán linh hồn của chính mình đều là vì tiền hoặc là có mong muốn nào khác."
Tần Hải Đường liếc quanh căn phòng một vòng:
"Nhà thì nghèo rớt mồng tơi, vợ có quan hệ mập mờ với người khác, lại còn sắp bỏ trốn. Có lẽ đây chính là lý do tại sao chú Trần sẵn sàng liều mình đánh đổi.”
Hai bên thái dương ông Trần giật giật, trán liên tục đổ mồ hôi, ông ta dựa vào đầu giường, vò nát chiếc khăn trải giường trong tay.
Phân tích của cô rất chính xác, ông ta cũng không còn lý do để trốn tránh:
"Đúng vậy, cô nói không sai, nhưng tôi thực sự không giết người! Đến gà tôi còn không dám giết chứ đừng nói là người."
Bọn họ cũng tin tưởng ông Trần không phải kẻ giết người.
"Kẻ phía sau thao túng ông là ai? Địa điểm giao dịch của các người nằm ở đâu?"
Ông Trần suy nghĩ kỹ rồi nói: "Tôi không biết đó là ai, tôi không quen cô ta, chúng tôi giao dịch trong khách sạn nhỏ ở ngoại ô. Tôi chỉ biết đó là một người phụ nữ. Toàn thân cô ta được che chắn rất kỹ càng, nhưng tôi phát hiện trên cánh tay trái của cô ta có một nốt ruồi màu đỏ."
Nốt ruồi màu đỏ? Tần Hải Đường lập tức nghĩ đến Tần Tử Liên!
Tần Hải Đường theo địa chỉ mà ông Trần nói đi đến ngoại ô, khách sạn nhỏ quả thật rất khuất, ẩn sâu ở trong rừng cây.
Tần Hải Đường lặng lẽ đi vòng ra phía sau căn phòng, khi phát hiện không thể điều khiển con rối họ Trần này được nữa, kẻ kia nhất định sẽ quay lại để tiếp tục khống chế ông ta.